Từ sau lần bị Chu Tuyền gọi là Ngôn tỷ một cách vô
cùng thân thiết, mặc dù không vui chút nào nhưng trong lòng quả thật cũng không
ghét bỏ nữa, dù sao thì sau mấy ngày chung sống cảm thấy cuộc sống vẫn ổn định
nên không ít lần tôi đã tự nhủ trong lòng mình không cần quá để ý. Kể cả
khi cô ta dùng bữa cùng cũng không có phản ứng thái quá.
Trước kia người nói muốn xem kịch vui chính là mình,
nhưng sự thật đúng là trái ngược, giờ đây tôi lại trở thành người trong cuộc,
cái này có phải cái miệng hại cái thân? Chu Tuyền nhiệt tình, dễ mến, Tiêu Quân
vẫn tự nhiên, bình tĩnh vì sao vẫn làm tôi cảm thấy bất an. Đối với sự xuất
hiện của Chu Tuyền, Tiêu Quân dửng dưng như không biết, giống như cô ta sinh ra
là người trong suốt vậy. Nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ thấy anh ấy không có vẻ
gì coi cô ta là khách, hoàn toàn không bài xích cô ta. Điều này càng làm tôi lo
hơn.
Hai ba ngày nay, Tiêu Quân bận không thể tới ăn vì vậy
chiều nay anh tới, bà ngoại liền chuẩn bị một bàn thức ăn ngon lành, đang lúc
chuẩn bị ăn thì Chu Tuyền xuất hiện, cỏ vẻ dạo này cô ta chịu khó ở nhà hơn,
rất nhanh trên bàn đã có một bát cơm và đôi đũa.
Tiêu Quân đùa với bảo bối một lúc mới chịu tập trung
vào ăn cơm. Anh ít khi nói chuyện khi ăn cơm, đối với anh mà nói có bao nhiêu
người cùng ăn cũng chẳng liên quan tới việc anh ăn uống, mà tôi cũng không
giống như trước nữa, chỉ bới bới cơm trong bát, thỉnh thoảng liếc nhìn Chu
Tuyền, nhiều khi liếc mãi muốn lồi cả mắt.
Sau khi ăn xong, Tiêu Quân cùng Tử Phàm chơi game trên
tivi, không nói không rằng ngấm ngầm đánh bại kẻ luôn tự tin rằng mình là cao
thủ
- Ngôn Tử Phàm khiến Tử Phàm phải cúi đầu bái phục.
Bà ngoại đưa bảo bối đi tắm còn tôi mang bát đũa đi
rửa, vừa xả nước vào bồn, Chu Tuyền đã nhẹ nhàng bước tới cạnh, đứng bên cạnh
tôi, hỏi "Có cần giúp không?"
Tôi cười hắc hắc, chỉ vào đống bát đĩa chất cao bên
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!