Mấy ngày qua thật quá rảnh rỗi, cho dù một người
có thích được nghỉ ngơi, vui chơi đến đâu, cũng không nên bị ép ngồi một chỗ
thế này, tôi thừa nhận là tôi già rồi, mấy chuyện đánh nhau như thế này, tốt
nhất không nên thử lại, không thì sẽ sớm gãy lưng mà chết!
Có mời DJ mới, tuyệt đối không thuê kẻ bạo lực, cho dù có trẻ tuổi nữa cũng không dại nữa đâu, mọi chuyện cũng đâu
vào đấy, tôi vừa tới quán, đã thấy Tiểu Cẩn đứng đó, phía sau còn
có một cô gái trẻ làm y tá, nghe nói cô bé này đã chăm sóc hắn trong khoảng
thời gian điều trị trong viện, tôi cũng cảm thấy ngại ngùng, thằng nhóc này,
chưa gì đã biết yêu rồi!! Cô bé này không đi làm mà lại theo hắn tới quán bar, bọn tôi liền trêu chọc Tiểu Cẩn, nói cậu ta làm hư con gái nhà người ta
rồi, Tiểu Cẩn cười hắc hắc, xem ra tâm trạng rất vui, chỉ là không ai đề
cập tới Sky, tôi biết đó là vết thương lòng của hắn, .
Mọi việc đều trở về quỹ đạo vốn có của nó, mọi người
cũng nhau tu sửa lại chiến tích phá phách hôm nọ trong quán bar, cũng nhân viên
ra sức lau dọn, tôi chạy tới chạy lui muốn hoa hai con mắt, nhưng người cần tới
vẫn không thấy tới, thật kì lạ, bình thường tầm này, anh ấy phải tới rồi mới
đúng .
Tới bữa cơm tối, tôi vừa bưng bát cơm ăn được hai
miếng, bà ngoại đã nói,"Kỳ này, sao hai hôm nay không thấy Tiêu Quân tới
ăn cơm?"
Suýt nữa thì nghẹn khúc sườn xào chua ngọt, tôi
ho khụ khụ, trong miệng vẫn còn vị ngọt ngọt, thơm thơm, nói:"Vừa rồi con đã
gọi điện hỏi, anh ấy đi tiếp khách"
"Tiếp khách, tiếp khách, những người đàn ông thường đi
tiếp khách, con cần phải quản thật nghiêm!"Bà ngoại ăn một miếng cơm, nghiêm
trang nói với tôi.
Ngôn Tử Phàm cười haha,"Chẳng lẽ anh Tiêu Quân sẽ
giống trong câu "Chán cơm thèm phở"!"
"Quạ đen miệng!"Bà ngoại cầm chiếc đũa, hung hăng gõ
lên đầu thằng bé.
Tôi vui sướng khi thấy người khác gặp họa,"Tiêu Quân
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!