Nam nhân nhíu nhíu mày kiếm:"Ta lại cho rằng là ngươi
lấy tiền của ta mới đúng"
"Cái gì……" Ta trừng mắt liếc hắn một cái, quyết định
không thèm chú ý tới hắn nữa, liền trở về bàn rượu tiếp tục điều chế
Hiển nhiên nam nhân kia cũng không phải vì ta không để
ý mà trở nên buồn chán uể oải, chỉ nghe hắn lười biếng nói:"Ta nghe nói vừa rồi
quầy bar bên cạnh vừa diễn ra màn " Chủ quán xinh đẹp hôn khách nồng
nhiệt" rất đặc sắc, ta không kịp xem thật là tiếc a"
"Làm sao phải tiếc nuối, ngươi muốn xem cứ nói với ta
một câu, ta lập tức tìm một kẻ cùng diễn cho ngươi xem thỏa thích, tất
nhiên ta thu phí cũng không thấp." Ta cười hì hì nhìn hắn, ý tứ trong lời
nói có lẽ khiêu khích nhiều hơn là nhắc nhở
"Muốn biểu diễn cũng chỉ có thể tìm ta! Ta cũng chưa
từng thấy qua bộ mặt nữ nhân ham tiền của ngươi……" Nam nhân này nói xong, uống
một ngụm rượu trong ly, ánh mắt bắn về phía ta mang theo vài tia nguy hiểm
Nhưng mà nam nhân tên Tiêu Quân này đến là theo ý ta,
làm sao mà nguy hiểm cho được, trước mặt ta cùng lắm chỉ là con hổ giấy mà thôi
( Nhím : Chị chủ quan quá), bởi vì ai cũng biết hắn để ý ta, đương nhiên,
ta cũng biết, sự để ý của hắn liền tiếp cho ta dũng khí đứng trước hắn cũng
không cần sợ hãi
"Ta cũng chưa từng thấy qua bộ mặt chăm chỉ làm một
chủ quán của ngươi, ngươi nói nhiều như vậy sao không về mà quản lý quán
bar nhà ngươi, lại chạy sang chỗ ta , đừng quên từ chỗ này đi ra ngoài, đối
diện đường cái cũng là quán bar nhà ngươi, đừng quên, chúng ta là đối thủ cạnh
tranh nha!"Là đối thủ với nhau mà có thể thân thiết thế này, trên thế giới nhất
quyết chỉ có hắn, tuyệt đối không có trường hợp ngoại lệ
"Đó có là gì, ta vốn là không để ý ." âm thanh cười
của hắn trầm thấp, đem chén rượu không để trước mặt ta, ý bảo rót thêm
rượu
"Dựa vào đâu a! Ngươi không ngại nhưng ta thì để ý,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!