Chương 27: (Vô Đề)

Xe ngựa từ Kỳ Tú Viên đi ra, trời đã gần tối rồi.

Mộc Tình Tiêu dựa vào Cố Diễn, lắng nghe nhịp tim đập đều đặn và mạnh mẽ của hắn, nhàn nhạt nói với giọng điệu tán gẫu: "Lần đầu tiên ta đến cửa hàng kia, ta đã mang theo Triệu Đình Sương, một người bạn mới quen gần đây. Ngày đó tâm trạng nàng ấy không tốt, mà cửa hàng này đúng lúc khai trương, ta làm chủ nhà vốn định đi qua xem nên thuận tiện mang nàng đến giải sầu, trước khi trở về nàng ấy còn nói muốn dẫn hai vị biểu ca trong phủ tới đây nếm thử cũng chính là hai vị mới gặp lúc nãy."

"Ta lớn nên ở Ninh Châu, khi phụ mẫu còn sống, tính tình cũng coi như hoạt bát, bạn chơi cũng nhiều, nhưng từ khi bọn họ xảy ra chuyện, ta yên lặng một thời gian sau đó gánh vác việc làm ăn trong nhà. Ta bận rộn tiếp xúc với các thúc thúc, bá bá, và trở nên ít muốn giao tiếp hơn, khi đó còn thân thiết với nhị phòng nên cũng không cảm thấy có bao nhiêu cô độc."

Cho nên nàng vẫn chỉ muốn phân rõ giới hạn với nhị phòng, không muốn náo loạn quá khó coi, thế nhưng luôn có người không thỏa mãn, nhưng những chuyện này nàng không nói với Cố Diễn, chỉ âm thầm thở dài.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Diễn nửa ôm nàng, không hỏi hiện tại nàng và Nhị Phòng đã xảy ra chuyện gì, hắn cúi đầu hôn lên đỉnh tóc nàng, nói: "Bây giờ có ta ở bên cạnh nàng, nàng coi ta là gì cũng được."

"Ừm." Mộc Tình Tiêu cúi đầu đáp một tiếng.

Cố Diễn đoán có lẽ nàng không coi trọng lắm, nhưng cũng không nói thêm, cuộc sống sau này còn dài, hắn có thể làm gì, nàng sẽ luôn biết.

Trong xe im lặng một hồi lâu, Mộc Tình Tiêu đột nhiên ngẩng đầu nói: "Cố Diễn."

"Ừ?" Cố Diễn nhìn vào đôi mắt hạnh sáng ngời của nàng.

"Mấy ngày nữa huynh cùng ta đi Giang Châu thăm cữu cữu, được không?"

Cố Diễn mơ hồ hiểu được ý tứ của nàng, đáp: "Có thể."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giọng nói của Mộc Tình Tiêu trở nên vui vẻ: "Vậy tối nay ta sẽ viết thư hỏi ông ấy ngày nào thì thuận tiện."Xe ngựa chạy một đường về Mộc phủ, bọn họ ăn cơm ở bên ngoài nên trở về chậm hơn người nhị phòng một chút.

Hai người chia tay ở tiền viện, Mộc Tình Tiêu vừa trở lại Thư Thấm Đường đã thấy người hầu của Mộc nhị gia chờ đợi ở trước đường.

Người hầu vừa nhìn thấy Mộc Tình Tiêu vội vàng tiến lên nói: "Đại tiểu thư cuối cùng cũng đã trở lại, Nhị gia có việc muốn hỏi ngài, mời ngài đi theo tiểu nhân qua đó một chuyến."

Mộc Tình Tiêu không cần nghĩ cũng biết Nhị thúc tìm nàng có chuyện gì, nếu muốn hỏi chuyện thì sao không tự mình tới đây một chuyến, nàng mới trở về đang mệt mỏi còn lâu mới thèm qua.

"Không được," nàng nói: "Ngươi trở về truyền lời của ta, nếu Nhị thúc có chuyện muốn hỏi ta thì tự mình tới đây, ta mệt mỏi không muốn đi."

Mộc Tình Tiêu nói xong, cũng không để ý đối phương sẽ có phản ứng gì, vẫn vào phòng.

Sau khi uống một ngụm trà rồi nghỉ ngơi một lát, nàng đến thư phòng viết thư cho cữu cữu.

Viết được một nửa thì Lục La tiến vào truyền lời: "Tiểu thư, Nhị gia đến rồ, ngài ấy đang ở phòng trà bên ngoài."

Mộc Tình Tiêu không ngừng bút, nói: "Để cho ông ấy vào đi."

Tiếng bước chân vang lên, Mộc nhị gia đi vào có chút hùng hổ nói: "Hiện tại ngay cả trước mặt Nhị thúc con cũng muốn thể hiện phải không?"

Mộc Tình Tiêu đặt bút, thản nhiên nói: "Nhị thúc hiểu lầm rồi, Hoa Lâm Tự đường xa, con thực sự mệt mỏi."

Mộc nhị gia rất muốn phản bác, chẳng lẽ hắn ở phủ nha làm việc một ngày cũng không mệt sao?

Nhịn xuống, rốt cuộc hắn không có kiến thức giống như tiểu bối, hắn hỏi: "Nhị thẩm con vì sao không trở về cùng mọi người, lại còn nói muốn ở Hoa Lâm tự khổ tu? Ta đã hỏi mọi người nhưng không ai hé nửa lời."

"Người nhị phòng cũng không biết thì con có thể biết cái gì?" Mộc Tình Tiêu không chút khách khí nói.

Mộc Nhị gia lộ ra vẻ không hài lòng: "Con đang nói gì vậy, ngày xưa con và Nhị thẩm còn thân hơn cả mẫu tử, sao bây giờ lại nói năng kỳ quái như vậy? Bọn họ nói sáng nay Nhị thẩm con tới phật đường thì đột nhiên bị gọi đi, khi đó con cũng không ở phật đường, chỉ có con mới có thể biết Nhị thẩm con đã xảy ra chuyện gì."

"Nhị thúc, Hoa Lâm tự nói xa cũng không tính là quá xa, người tùy tiện phái người đi hỏi một chút cũng không phải việc khó, còn hơn tốn thời gian ở chỗ con, người nói đúng không?"

Mộc nhị gia thấy bộ dáng giấy dầu không thấm muối* của nàng, lại nghĩ đến mấy ngày trước gặp Thẩm Đồng Phong, hắn không khỏi càng thêm tức giận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!