Chương 22: (Vô Đề)

Trong phòng đốt đàn hương an thần, là do Tiểu hòa thượng cung cấp, còn xen lẫn mùi thuốc nhàn nhạt, không khó ngửi mà có chút đặc biệt.

Cố Diễn nằm trên giường bên trong, nghiêng người ngủ, nhìn từ bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy lưng rộng lớn của hắn và mái tóc đen buôn xõa một nửa.

Mộc Tình Tiêu nhìn về phía chén thuốc trên bàn, đáy chén còn để lại một tầng nước nông, nàng âm thầm ghét bỏ, uống thuốc vẫn không thành thật như vậy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nàng lo lắng nhỏ giọng hỏi gã sai vặt canh giữ ở một bên: "Hắn có uống thật không, không phải lén lút đổ bỏ đấy chứ?"

Gã sai vặt hồi tưởng một chút, lắc đầu cũng nhỏ giọng trả lời: "Không đổ bỏ, uống hết ạ."

"Hắn ngủ bao lâu rồi?" Mộc Tình Tiêu lại hỏi.

Lúc này qua không đến một canh giờ nữa là trời sắp tối, phải nhanh chóng đưa hắn xuống núi.

"Ước chừng nửa canh giờ," Gã sai vặt nói: "Tiểu thư muốn đánh thức Cố công tử sao?"

Mộc Tình Tiêu không lập tức trả lời mà nhẹ nhàng di chuyển, bất ngờ nửa người thò vào, mất cảnh giác bắt gặp ánh mắt của người đang giả vờ ngủ, hai người đều giật mình.

Một lát sau nàng đứng thẳng dậy, tức giận nói: "... Tỉnh dậy còn giả vờ ngủ cái gì."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Diễn nghe vậy đành phải ngồi dậy, giống như không ý thức được mình chỉ mặc trung y, vạt áo ngủ có chút tán loạn cũng không thèm để ý, hàm hồ giải thích: "Vừa rồi nghe bên ngoài có người nói chuyện nên đã tỉnh lại, chỉ là đầu còn có chút choáng váng, không muốn đứng lên."

Bên ngoài?

Hai người bọn họ rõ ràng cách phòng gần mười trượng, cái này cũng có thể nghe được sao?

Mộc Tình Tiêu nghĩ đến ngày đó ở Thủy Vân Gian, nàng đã lĩnh ngộ qua đôi tai có năng lực kinh người của Cố Diễn, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Mắt huynh không phải đã tốt rồi sao, sao thính giác còn nhạy bén như vậy?"

Cố Diễn ngước mắt nhìn nàng, giống như đang do dự, đột nhiên cúi đầu nói: "Thật ra vốn đã như vậy, không liên quan gì đến việc không nhìn thấy, hôm đó không nói thật là sợ nàng cảm thấy ta không bình thường, thật xin lỗi."

Mộc Tình Tiêu hơi nheo mắt lại, nhìn kỹ hắn trong chốc lát, sau đó ánh mắt nàng đột nhiên rơi xuống nhìn thấy một mảnh lồng ngực trắng đến phát sáng, người này thoạt nhìn trông có vẻ yếu đuối, tựa hồ...

Cũng rất mạnh mẽ.

"Cái gì?" Cố Diễn đột nhiên nói.

Mộc Tình Tiêu lúc này mới ý thức được mình lỡ miệng nói ra ba chữ cuối cùng, xấu hổ quay mặt đi chỗ khác, vẫn cảm thấy không đủ lại quay lưng lại, nói: "Huynh mau mặc y phục vào, thừa dịp trời chưa tối mà xuống núi... Nào có người ban ngày cũng cởi y phục đi ngủ."

Phía sau trầm mặc một hồi lâu, mới truyền đến một tiếng ý vị thâm trường "A".

Lập tức nghe thấy tiếng sột soạt mặc y phục, chỉ nghe âm thanh cũng có thể tưởng tượng ra động tác chậm chạp của người nọ. Khóe miệng Mộc Tình Tiêu giật giật.

"Ta không xuống núi, ta cũng muốn thắp hương bái Phật." Cố Diễn đột nhiên không đầu không đuôi nói.

Mộc Tình Tiêu: "?"

"Nàng có nguyện vọng gì cứ nói với ta, ta giúp nàng cầu nguyện." Cố Diễn đã mặc xong ngoại bào, kéo tay áo nàng quay lại, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Mộc Tình Tiêu chống lại ánh mắt của hắn, bỗng nhiên cười, nói: "Nguyện vọng của ta là cưới được một phu quân nhu thuận ngoan ngoãn, ta bảo huynh ấy đi về phía tây huynh ấy sẽ không đi về phía đông, huynh đi cầu nguyện cho ta đi, tương lai như nguyện ta mời huynh uống rượu mừng."

Cố Diễn nhất thời giật mình, bốn chữ "nhu thuận ngoan ngoãn" phảng phất như đang ở trước mắt hắn diễu võ dương oai, chấn động đến nỗi hắn không dám phạm sai lầm nào.

"Tiêu Tiêu."

Ý cười trên mặt Mộc Tình Tiêu cứng đờ, nàng hơi đỏ mặt nói: "Ai cho phép huynh gọi ta như vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!