Chương 10: (Vô Đề)

Đêm qua, không biết vì sao Cố Diễn lại mơ thấy giấc mơ gần giống như hôm trước.

Trong mộng có vài cảnh trùng lặp, cảnh tượng càng thêm tỉ mỉ, càng làm cho hắn đồng cảm, còn đoạn kéo dài về sau, kết quả cuối cùng vẫn không nhìn thấy gì như cũ, phảng phất như một hồi trải nghiệm chưa hoàn thành, quấy nhiễu hắn từ đêm này sang ngày khác.

Hắn vừa hy vọng sau này đừng mơ giấc mộng như vậy nữa, cũng hy vọng bước lại vào nó cởi bỏ tất cả nghi hoặc, điều này có lẽ đã trở thành khúc mắc của hắn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mà giấc mộng đêm qua khiến cho hắn tình cờ phát hiện ra biệt viện mà hắn cùng nữ tử kia đang sống là ở Thượng Kinh.

"Mộc tiểu thư, tiểu thư đã từng đi qua Thượng Kinh chưa?" Cố Diễn trăn trở suy nghĩ rồi hỏi.

Mộc Tình Tiêu ngạc nhiên ngẩn người một lát, nếu Cố Diễn có thể nhìn thấy sẽ phát hiện vẻ mặt của nàng không tự nhiên lắm.

Yên lặng một hồi lâu, nàng mới tự nhiên nói: "Chưa từng, nhưng phụ mẫu ta thì đã từng đi qua, làm sao vậy, công tử có gì tò mò với Thượng Kinh sao?"

Nàng hỏi có chút cố ý, nhưng đối với Cố Diễn đến từ Từ Châu cũng không tính là đột ngột.

Cố Diễn im lặng, không trả lời, mà lại truy hỏi: "Vậy tiểu thư đã từng mơ đến Thượng Kinh chưa?"

Hắn nghĩ cảnh tượng trong mộng đối với hắn mà nói chưa từng xảy ra, đối với nữ tử kia mà nói cũng nên như thế.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mộc Tình Tiêu nghe thấy những lời này thì sững người, đối với người bình thường mà nói, câu hỏi này là đề tài tán gẫu bình thường nhất, nhưng đối với nàng mà nói, còn cấm kỵ hơn cả câu hỏi trước.

Trong lòng hơi căng thẳng, nàng phản ứng còn nhanh hơn vừa rồi, giọng nói thoải mái cười nói: "Tất nhiên là đã từng mơ đến, Thượng Kinh chính là kinh đô của Đại Thành, những người chưa từng đi qua, phần lớn sẽ khao khát nó, trong lòng có ý niệm đêm tất mơ thấy, điều này rất tầm thường."

Cố Diễn khẽ nhíu mày, muốn hỏi nàng có mơ thấy chuyện bất thường hay không, nhưng nghĩ lại, nếu Mộc Tình Tiêu đã từng có giấc mộng giống hắn, là người đã cứu hắn thì làm sao có thể không nhận ra?

Hoặc là nàng chưa từng mơ thấy giấc mơ đó, hoặc là... Nàng không phải là người đó.

Cố Diễn đột nhiên cảm thấy có chút trống trải và hoang đường.

Mấy ngày nay, cảm giác của hắn đối với Mộc Tình Tiêu càng thêm mông lung và vi diệu, hắn mơ hồ hiểu lại khó có thể miêu tả. Mà từ khi mơ những giấc mộng như vậy, giữa bọn họ dường như lại có thêm nhiều mối rằng buộc khó hiểu hơn.

Nhưng lại không thể chứng minh được.

"Cố Diễn, huynh làm sao vậy, sao sắc mặt lại trắng bệch như vậy?" Mộc Tình Tiêu lo lắng nhìn hắn.

Nàng không khỏi cảm thấy kỳ quái, rõ ràng nàng mới là người nên kinh hãi, sao sắc mặt Cố Diễn trông còn tệ hơn cả nàng.

Chẳng lẽ hai câu hỏi hắn hỏi có hàm ý sâu xa gì sao?

Mộc Tình Tiêu nhìn Cố Diễn với ánh mắt nghi ngờ.

"Không có việc gì, ta chỉ là bị suy nhược cơ thể, có chút đau đầu, hiện tại đã không sao." Cố Diễn giống như thoải mái cười, cả người lại ôn hòa: "Tiểu thư nói đúng, người chưa từng đi qua Thượng Kinh nào không tò mò, chỉ là ta mơ thấy Thượng Kinh không tốt như ta nghĩ."

Mộc Tình Tiêu hơi thở phào nhẹ nhõm, trấn an nói: "Không tốt thì không cần nhớ, Ninh Châu là nơi phồn hoa số một số hai Giang Nam, cũng sẽ không kém hơn Thượng Kinh bao nhiêu, nói không chừng dưới chân thiên tử cũng không thoải mái bằng nơi này."

Cố Diễn đồng ý: "Quả thật là như vậy."

"Nếu công tử thật sự tò mò, ta có thể dẫn huynh đi." Mộc Tình Tiêu cười nói, "Trước đi Giang Châu, sau đó ngồi thuyền hơn mười ngày là có thể đến Tân Môn, lại cưỡi xe ngựa hai ngày sẽ có thể đến Thượng Kinh."

"Mộc tiểu thư nói đùa, ta sao dám bởi vì tò mò mà gây phiền toái cho tiểu thư như thế."

Mộc Tình Tiêu đảo mắt, bỗng nhiên nói: "Phiền toái hay không còn phải xem thời điểm, thân phận của Cố công tử là gì."

Cố Diễn nhất thời không biết trả lời thế nào, trong đầu đột nhiên lóe lên một tia linh cảm, ý thức được ẩn ý đằng sau những lời nói đó, hắn chỉ cảm thấy tai có chút nóng lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!