Chương 27: Trước khi Hồ Tiểu Quân mất tích

Ngày 22 tháng 12, Chu Xung định dẫn Lục Lục đến nhà Hồ Tiểu Quân để hỏi thăm tình hình.

Sáng dậy, Lục Lục vào toilet đánh răng rửa mặt, thấy cái nắp cống vẫn bịt chặt, im ắng. Cô nhìn xung quanh... trên tường có một cái hốc vốn để lắp quạt thông gió, quạt đã hỏng, lâu nay chưa tìm được cái quạt cùng kích cỡ để lắp vào. Hốc đó tối om, gió lạnh thổi vào.

Cô lại nhìn cái vòi nước. Liệu con sâu kia có thể từ trong vòi nước chui ra không? Nghĩ đến đây cô rùng mình, tưởng như có vô số con sâu đang bò trong đó vậy. Cô thận trọng lấy cái bàn chải đánh răng, chỉ sợ cầm nhầm vào cái đuôi con sâu. Cũng may, nó vẫn là cái bàn chải của cô.

Chưa yên tâm, cô lại nhìn kỹ bàn chải của Chu Xung, cũng vẫn là cái bàn chải đánh răng.

Chu Xung ở ngoài gọi to: "Mau lên chứ!"

Lục Lục vội đánh răng rửa mặt rồi bước ra. Chu Xung đã đứng ngoài cửa chờ cô. Cô thay quần áo rồi đi cùng anh. Lúc xuống cầu thang, Lục Lục bỗng nói: "Anh ạ, em không thích căn nhà này."

Chu Xung ngoảnh sang nhìn cô, hỏi: "Tại sao?"

Lục Lục nghĩ ngợi, rồi đáp: "Kể cũng khó nói cho rõ... nhưng đúng là em không thích."

Chu Xung:

"Vì nhà cũ quá à? Khi nào anh kiếm được một khoản lớn, sẽ mua căn nhà khác cho em. Em thích Thanh Đảo không? Ta sẽ mua nhà ở đó, sát biển."

Lục Lục: "Căn nhà này thì đem cho thuê."

Chu Xung: "Sao lại cho thuê? Dỡ bỏ, bán gạch đi cho gọn."

Lục Lục bật cười: "Thế thì anh phải thương lượng với các hộ xung quanh đã!

"Nhà Hồ Tiểu Quân gần khu hoa viên Lưu Tĩnh. Chu Xung rất thuộc đường, anh dẫn cô đến thẳng khu nhà ấy. Trong sân có một luống hoa nhưng hoa và cỏ trồng ở đó đã héo úa xác xơ. Lục Lục quan sát kỹ cái nơi ngày trước Chu Xung từng ngồi chờ Tiểu Quân. Họ lên tầng ba, ấn chuông. Một phụ nữ trung niên ra mở cửa, trông bà hơi tiều tụy, chắc là mẹ Tiểu Quân. Chu Xung nói bà từng là cán bộ Cục kiểm toán."Chu Xung?"

"Cháu chào bác. Cháu đến hỏi về tình hình của Tiểu Quân." Rồi anh chỉ sang Lục Lục. "Đây là bạn cháu.

"Lục Lục nhạy cảm nhận ra: Chu Xung không giới thiệu cô là"bạn gái". Mẹ Tiểu Quân nói: "Vào nhà đi!

"Nhà Tiểu Quân rất đẹp. Ba người lúc này... có một mối quan hệ hơi kỳ lạ: bà mẹ vợ hụt, chàng rể hụt Chu Xung, và Lục Lục bạn gái mới của anh. Mẹ Tiểu Quân không ngừng quan sát Lục Lục. Ngồi xuống rồi, Chu Xung nói:"Chắc vẫn chưa có tin gì phải không bác?"

Bà ta buồn bã gật đầu: "Mấy hôm nay tôi căng thẳng quá, nếu không cũng không gọi điện cho cậu."

"Đã bao lâu rồi ạ?"

"Kể từ hôm chúng đi đến nay là 13 ngày. Chỉ e lành ít dữ nhiều... tôi và nhà tôi đều mong chỉ là bắt cóc tống tiền, dẫu chúng đòi bạc tỷ, chúng tôi cũng bán nhà đi để cứu con về. Nhưng không có ai gọi điện cả."

"Vẫn không thể gọi điện cho Tiểu Quân phải không ạ?"

"Rất kỳ lạ, tổng đài luôn bảo bà thuê bao đang ở ngoài vùng phủ sóng, tức là nó không tắt máy. Pin di động của nó nếu nạp đầy chỉ chờ được bảy ngày, xem ra có ai đó vẫn nạp điện hộ nó."

"Bác đã gọi điện cho Trường Thành chưa?"

"Gọi rồi, cũng như thế thôi."

"Bác cảm nhận thế nào về tình cảm của Tiểu Quân và Trường Thành?"

"... Tôi rất tiếc cho cậu và nó..." Nói đến đây bà lại nhìn Lục Lục, ngập ngừng:

"Sau đó nó tìm ai, tôi và nhà tôi cũng không thật quan tâm lắm. Hình như cậu Thành rất tốt với nó, nó thường nói nó hay bắt nạt cậu ta nhưng cậu ta vẫn luôn nhường nhịn. Hình như vấn đề không phải ở hai đứa..."

"Bên công an đã có bước tiến gì chưa ạ?"

"Họ đã lập chuyên án và đang điều tra. Hôm nay nhà tôi đến sở công an hỏi tình hình."

"Trước khi Tiểu Quân mất tích, có hiện tượng gì khác thường không hả bác?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!