Chương 57: Cuộc sống mới - Mệt, rất mệt, nhưng cô lau mồ hôi, thật lòng cảm thấy cảm giác này thật tuyệt vời.

Khi trở căn nhà thuê ở thị trấn, buổi sáng cũng còn nhiều thời gian, vì đương nhiên là cô chợ bày sạp.

Giang Lan Lan giúp cô cả thu dọn hành lý, Giang Mậu Trúc thì ngoài mua thức ăn, chỉ mua thức ăn cho bữa trưa của cả nhà, mà còn mua thức ăn để kinh doanh buổi chiều.

Lần Giang Tiểu Đào thị trấn là nhiểu năm , khi mua sách cho con trai Đỗ Viễn, lúc đó vội vàng, chẳng thời gian để ý quá nhiều.

Lần lên thị trấn, bà nhận thấy thứ ở đây đổi nhiều so với trong ký ức, chỉ cảm thấy chỗ nào cũng mới mẻ, ngừng cảm thán thị trấn quả thực giống nông thôn.

Nhìn xem con đường lớn , sáng bóng, lên mà giày cũng dính bùn đất! Còn nhà cửa của , đều xây dựng chỉnh chu!

Khi đến nhà thuê của nhà họ Giang, bà khen căn nhà , phòng rộng, ánh sáng đầy đủ, kiên cố!

Giang Lan Lan thấy cô cả như , trong lòng xót xa cảm thấy may mắn. May mà cô thức tỉnh, cũng may mà cô đưa cha đến thị trấn bày sạp, nhờ cô mới cảnh của cô cả qua thông tin từ Tôn Ái Quốc.

"Cô cả, buổi chiều cha cháu sẽ giúp cô một chiếc giường đơn giản, đến lúc đó sẽ kê ở đây, giữa ngăn một tấm rèm, hai chúng tạm thời cứ ở như ." Cô chỉ một vị trí dựa tường .

"Được, , , thế là lắm ." Giang Tiểu Đào cảm thấy còn lúc nào vui vẻ hơn bây giờ.

Có căn nhà sạch sẽ, sáng sủa và rộng rãi để ở, việc kiếm tiền để , cuộc sống như thế , đến mơ cô cũng dám mơ tới.

Bữa trưa thời gian chuẩn , dịp tiếp đãi Giang Tiểu Đào, Giang Lan Lan mấy món ăn thịnh soạn, bày đầy bàn, trông thịnh soạn.

"Ôi, nhà họ Đỗ ngày lễ tết cũng ăn ngon như thế ." Giang Tiểu Đào cảm thán.

Bà Đỗ là ăn uống tiết kiệm, ai mà gắp thêm một đũa thức ăn, đảm bảo bà sẽ mắng từ trong nhà đến đầu thôn.

"Nhà em bình thường cũng thường xuyên ăn ngon thế , đây là bữa cơm đầu tiên chị cả ở nhà, bọn em đặc biệt hoan nghênh chị, cứ ăn thoải mái! Ăn ngon, ăn no!" Hà Tú Anh .

"Được, chị cũng khách sáo !" Giang Tiểu Đào cũng rụt rè, ở đây cô là lớn tuổi nhất, liền chủ động gắp thức ăn.

Vừa ăn, cô liền kinh ngạc: "Lan Lan, đây đều là cháu ?"

Ngay đó bà tự : "Ôi chao, cháu thì còn ai đây, cô còn tận mắt thấy cháu mà! Tài nghệ của cháu, giỏi quá!"

Giang Lan Lan mím môi : "Tài nghệ một chút, chúng cũng thể ăn bát cơm , kiếm đồng tiền ."

" , bây giờ cô thể tưởng tượng việc ăn của các cháu đến mức nào ." Giang Tiểu Đào .

Hà Tú Anh vội vàng xen : "Sau sẽ là việc ăn chung của chúng , chị khách sáo."

Mấy , ăn cơm nhanh, đều kỳ vọng lớn lao những ngày tháng .

Ăn cơm trưa xong, cả nhà nghỉ ngơi bắt tay công việc.

Có sự giúp đỡ của Giang Tiểu Đào, quả nhiên đều nhẹ nhàng hơn nhiều.

Giang Tiểu Đào việc nhanh nhẹn cẩn thận, rửa rau rửa sạch, thái rau càng là d.a. o thái thoăn thoắt.

Về khoản thái rau , Giang Lan Lan cảm thấy cô vẫn còn kém cô cả và một bậc. Xào rau thể dựa thiên phú, dựa vô công thức trong lòng , nhưng thái rau, ít trải qua luyện tập mà thể thái .

Hơn bốn giờ chiều, mặt trời chói chang cuối cùng cũng bớt chút uy lực, cả nhà liền đẩy xe đẩy ngoài.

Liên tiếp hai đến bày sạp, đến chỗ cũ, liền những đang miễn cưỡng mua đồ ăn ở những sạp hàng khác vội vàng chạy đến, khiến cho chủ sạp bên vui, liếc về phía mấy .

cũng cách nào, khách hàng là tự do, họ thích mua đồ của nhà nào thì mua nhà đó. Bạn còn thể nổi giận với họ, đến, vẫn tươi tiếp đón.

Không như , chắc chắn sẽ thể tiếp tục nghề lâu dài.

"Cuối cùng các cũng đến , phát hiện bình thường ăn cơm của các cũng cảm thấy thế nào, đột nhiên ăn, thật sự nhớ chịu !" Vị khách .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!