Đợi Cố Gia Thâm và Vệ Thành Bân ăn cơm xong, nhà họ Giang cũng gần xong việc.
Vẫn còn hai bàn khách lẻ tẻ đang ăn, bọn họ không phải là công nhân trong nhà máy, cho nên lúc này không vội đi làm.
Hà Tú Anh cùng Giang Mậu Trúc thu dọn sạp hàng, Giang Lan Lan không có việc gì làm, ngồi trên ghế đẩu nhỏ bên cạnh uống ừng ực nước.
"Cố Gia Thâm, các cậu tháng sau thi đại học phải không?" Cô lau vết nước trên khóe miệng nói.
"Ừm, ngày mùng 7 tháng 7." Cố Gia Thâm gật đầu.
Giang Lan Lan: "Vậy cậu định thi trường nào?"
Cố Gia Thâm trầm mặc một chút, vẫn là nói: "Chưa quyết định, nhưng có khả năng sẽ thi vào Bắc Kinh."
Giang Lan Lan thầm nghĩ, quả nhiên, đây chính là mầm non Thanh Hoa, Bắc Đại.
[Chậc chậc, người có thực lực chính là khác biệt, nói đại học ở Bắc Kinh dễ dàng thi đỗ như vậy...]
Cố Gia Thâm lại chủ động nói: "Trường học của chúng tôi không phải là điểm thi, đến lúc đó phải đến thị trấn thi, hôm nay tôi là đến mua sách, tiện thể xem điểm thi ở trường trung học số 1 của huyện."
Giang Lan Lan gật đầu: "Cậu sẽ ở đâu? Dù sao cậu cũng không ở trường học, hay là đến thị trấn trước mấy ngày thích ứng một chút, tránh cho trên đường vội vàng không kịp."
Nếu đến thị trấn trước, tên Khỉ Gầy kia chắc chắn là không có năng lực ở bên này gây chuyện, an toàn ổn thỏa.
Vệ Thành Bân cười hì hì nói: "Đương nhiên là ở nhà tôi rồi, chúng tôi đều thi ở trường trung học số 1."
Giang Lan Lan yên tâm: "Vậy thì tốt."
Cô đương nhiên hy vọng Cố Gia Thâm có thể thuận lợi tham gia kỳ thi đại học. Cô không làm nữ phụ đối chiếu, Cố Gia Thâm cũng không làm đại phản diện, mọi người đều đi trên con đường tươi sáng, đây chính là tốt nhất.
Chưa nói được mấy câu, Cố Gia Thâm và Vệ Thành Bân có việc phải đi trước. Hà Tú Anh còn có chút áy náy: "Nếu không phải vì chúng ta quá bận, chắc phải mời các cháu ở lại ăn tối rồi."
Cố Gia Thâm cười: "Cô à, buổi trưa đã ăn rất ngon rồi, cô còn không chịu thu tiền, lần sau cháu không dám đến nữa."
Vừa rồi lúc Vệ Thành Bân trả tiền, Hà Tú Anh sống c.h.ế. t không chịu thu, cuối cùng bọn họ không thể không thỏa hiệp, đem tiền nguyên dạng thu về.
Nghe thấy Cố Gia Thâm lễ phép lại còn xen lẫn chút hài hước, Vệ Thành Bân lại không nhịn được nhướng mày.
Tên này, hôm nay anh ấy thật sự là mở rộng tầm mắt, chỉ ăn một bữa cơm trưa, lại nhìn thấy Cố Gia Thâm có mấy loại bộ mặt hoàn toàn khác trước đây, chậc chậc.
Đợi hai người rời đi, Hà Tú Anh còn nhìn bóng lưng người ta, lẩm bẩm: "Tiểu Cố, đứa bé này, sẽ có tiền đồ."
Giang Lan Lan rất muốn cười, cô muốn nói, Tiểu Cố đứa bé này, sau này không chỉ là có tiền đồ, mà còn có tiền đồ rất lớn.
Đó là ở thôn Tiểu Lĩnh, ngoại trừ nữ chính Giang Phương Phương, tất cả mọi người đều không thể với tới tiền đồ.
Trước đây, người trong thôn Tiểu Lĩnh dùng cảm xúc mãnh liệt như thế nào để bài xích đứa trẻ địa chủ này; tương lai, bọn họ cũng sẽ dùng cảm xúc mãnh liệt tương tự để ngưỡng mộ nhà tư bản mới nổi này.
Đương nhiên, đó là chuyện sau này. Hiện tại, ba người nhà họ Giang, đã đi trước một bước rời khỏi thôn Tiểu Lĩnh, đi trên con đường làm giàu!
Lúc trở về sân, người nhà họ Trần đã sớm trở về.
Lần đầu mở cửa kinh doanh vào buổi trưa, bọn họ đã gặp phải tình huống éo le, sau đó vẫn là Trần Đại Thiết và Trần Đại Đồng hai anh em mang đồng nghiệp đến ăn một bữa, miễn cưỡng mang đến cho việc buôn bán này một chút không khí náo nhiệt.
Nhưng nhìn sắc mặt của những đồng nghiệp đó khi rời đi, chắc hẳn là sẽ không trở thành khách quen.
Vậy mà người nhà họ Trần lại quá tự tin, so với lượng rau nhà họ Giang mua còn mua nhiều rau hơn, bây giờ tất cả đều chất đống trong bếp, rau xanh đã héo hết rồi.
Nhìn thấy người nhà họ Giang trở về, bà Trần xoa xoa tay, tiến lên hỏi: "Tú Anh à, nhà chúng tôi có hai thằng con trai, không cho chúng tôi ra ngoài bày sạp, sợ chúng tôi mệt mỏi! Buổi chiều chúng tôi sẽ không đi, còn thừa rất nhiều rau, tôi bán rẻ cho các người, được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!