Chương 33: Mẹ tròn con vuông - "Cháu ngủ say quá, gọi không dậy."

"Sao cậu cũng đến nhà thím Tú Xuân vậy?" Giang Lan Lan nhân lúc cha cô đang bận khuyên nhủ Lâm Đại Tráng, liền di chuyển đến bên cạnh Cố Gia Thâm, nhỏ giọng hỏi.

"Tiếng kêu của sản phụ lớn quá, tôi sợ xảy ra án mạng." Cố Gia Thâm nhìn phòng phẫu thuật, nhàn nhạt nói.

[Ôi Cố Gia Thâm tốt bụng như vậy, hoàn toàn không giống với phản diện trong "sách", rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, khiến cậu ấy trở thành phản diện...]

Giang Lan Lan nhíu mày suy nghĩ, còn Cố Gia Thâm thì vẻ mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào vết nứt trên bức tường đối diện, tập trung lắng nghe tiếng lòng của cô.

Đúng vậy, anh cũng muốn biết, mình ở trong cái gọi là "sách" này, rốt cuộc là như thế nào.

[Nói đi cũng phải nói lại, nếu Cố Gia Thâm không có trong cuốn sách này, không chừng cũng có thể làm nam chính đấy, ngoại hình đủ đẹp, trải nghiệm đủ bi kịch, thực lực đủ mạnh...]

Giang Lan Lan biết được "tình tiết" không nhiều, chỉ mơ hồ biết được Cố Gia Thâm trong sách cũng là một kẻ đáng thương, trước kỳ thi đại học bị tên Khỉ Ốm đánh gãy tay, bỏ lỡ kỳ thi đại học năm đó, sau đó không biết vì sao anh ấy không chọn thi lại, mà đi về phía nam đến tỉnh Quảng.

Con đường phát triển sự nghiệp của anh hoàn toàn khác với Giang Phương Phương và Phó Hải, ở Quảng Đông, ban đầu anh làm việc cùng với một người bạn thân của cha mình, sau khi tích lũy được vốn, anh bắt đầu quay về tỉnh Tiêu để khởi nghiệp.

Đương nhiên, dưới ngòi bút của tác giả cuốn sách gốc, anh là một người có tính cách thù dai, không lâu sau khi trở về đã dùng một thủ đoạn thâm độc để tống Khỉ Ốm, người khi đó đang làm ăn phát đạt cùng với Phó Hải và những người khác, vào tù, sau đó chính thức bắt đầu mở rộng bản đồ sự nghiệp của mình.

Bất động sản, nhà hàng, khách sạn, cái gì kiếm ra tiền anh đều làm, trong khi phát triển sản nghiệp của riêng mình, anh còn một lòng hai ý gây khó dễ cho nam nữ chính, chẳng bao lâu sau vì thù mới hận cũ mà cùng Phó Hải, Giang Lan Lan trở thành đối thủ ngang tài ngang sức.

Tác giả của cuốn sách nguyên bản có vẻ không thích Cố Gia Thâm là nhân vật phản diện, nên kết cục của anh vô cùng thảm hại.

[Sau này, hình như Cố Gia Thâm không chỉ bị người thân thân cận, tin tưởng phản bội, mà còn bị giới tư bản do Phó Hải làm trung tâm vây quét, cuối cùng phá sản với số nợ lên đến hàng trăm triệu.]

Sau đó thì Giang Lan Lan không biết nữa, dù sao trong sách đến lúc này, đã gần đến hồi kết, nam nữ chính bắt đầu cuộc sống hôn nhân hạnh phúc ngọt ngào, mà phần ngoại truyện đều viết về con cái của nam nữ chính, không hề có chút bút mực nào liên quan đến Cố Gia Thâm, kẻ chiến bại này.

[Ôi, thảm quá, thảm không khác gì nữ phụ như mình, nhưng dù sao Cố Gia Thâm còn giữ được mạng, chắc hẳn cũng được coi là một điểm sảng khoái trong cuốn sách gốc, dù sao người còn sống mà sống rất thảm, thì càng làm nổi bật nam nữ chính hạnh phúc biết bao.]

[Không giống như mình, chỉ là một nhân vật nữ phụ nhỏ bé chỉ có vai diễn ở phần đầu, c.h.ế. t rồi thì thôi, không gây ra chút gợn sóng nào.]

Giang Lan Lan nhìn Cố Gia Thâm gầy gò cao lớn, vẫn còn mang chút dáng vẻ học sinh trước mắt, trong mắt thoáng qua một tia đồng cảm.

Mà Cố Gia Thâm cảm nhận được ánh mắt như có thực chất từ phía không xa, không hề quay đầu lại.

Anh không có cảm giác chân thực nào với tiếng lòng của Giang Lan Lan, nhưng trong lòng đã nổi lên từng đợt sóng càng lúc càng mạnh.

Anh có thể nghe thấy tiếng lòng của Giang Lan Lan, cũng chấp nhận được sự thật Giang Lan Lan có thể dự đoán được tương lai, đặc biệt là khi nghe thấy tiếng lòng nói rằng mình sẽ đi về phía nam để nương nhờ một người bạn tốt của cha, niềm tin này càng thêm kiên định.

Ở thôn Tiểu Lĩnh, sẽ không có ai biết cha anh ở phía nam tỉnh Quảng có một người bạn thân.

Còn về việc mình trong "sách" là một người có tính cách thù dai, anh nheo mắt, thầm nghĩ, quả thật nói không sai, anh không hề lương thiện như Giang Lan Lan nghĩ, ai mà chọc giận anh, anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Cố Gia Thâm hơi nhíu mày, nhưng ngay sau đó khi nghe thấy giọng nói của Giang Mậu Trúc, sắc mặt liền dịu đi.

"Lan Lan à, con nằm xuống ghế nghỉ ngơi một lát đi." Giang Mậu Trúc nhìn con gái, đau lòng nói.

"Cha, con không buồn ngủ." Giang Lan Lan cười nói.

Vốn dĩ rất mệt mỏi và buồn ngủ, nhưng cô vừa rồi đã dồn hết tinh thần vào việc nhớ lại nội dung trong "sách", ngược lại đại não lại rất tỉnh táo.

Lúc này lại nghe thấy trong phòng phẫu thuật thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, lại càng không ngủ được.

Giang Mậu Trúc thấy con gái không ngủ, ông lại nhìn sang Cố Gia Thâm, người đàn ông vốn ít nói, chỉ biết cắm cúi làm việc, mãi đến tối nay mới lần đầu tiên đánh giá chàng trai trẻ nhà họ Cố này.

Vừa nhìn đã thấy không thể tin được, ông phát hiện ra Cố Gia Thâm này chính là chàng trai trẻ có tướng mạo đoan chính nhất mà ông từng thấy, còn đẹp trai hơn cả cha anh ta.

Cha của Cố Gia Thâm năm đó là một thiếu gia nổi tiếng ở địa phương, tướng mạo đẹp, học vấn cao, từng du học, lại còn rất hòa nhã!

Chỉ là đáng tiếc...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!