Chương 21: Du hồ .

Trên đường trở về nhà sau bữa cơm tối, Chức Mộng liền quấn Nguyên Thu muốn ngày mai ra phủ, Nguyên Thu cười nói "Thúy Oanh, Bích nhi cũng muốn đi, để phòng ngừa các ngươi đánh nhau nên không dẫn theo ai"

Chức Mộng nói "Tiểu thư không dẫn theo chúng ta, ai phục vụ tiểu thư?"

Nguyên Thu nói "Thật vất vả mới được đi chơi lần đầu, nếu ngươi đi theo sau hầu hạ ta thật sự rất gò bó chơi cũng không được vui. Tỉ tỉ tốt, ngươi cho ta ngày mai làm dã nha đầu thôi"

Chức Mộng nghe vậy chỉ đành đáp ứng, nghĩ tới ngày mai mặt trời chói chang liền đi lấy cái ô, Nguyên Thu thấy trên dù là hoa mẫu đơn liền nói lớn "Ngày mai đi xem hoa sen, lấy dù hoa sen đấy, vậy mới hợp với tình hình"

Chức Mộng đáp mới đi lấy cái ô, Nguyên Thu nghĩ nhân ngày mai đưa vài dạng Trung kết cho Tử Yên, liền bảo Thúy Oanh dựa vào các loại mình nói làm mấy cái còn mình đem sách tiên sinh nói chép từng trang từng trang cho đến canh hai Chức Mộng vào nói "Tiểu thư, đã trễ rồi đi ngủ thôi"

Nguyên Thu đáp tay cũng không dừng lại, tĩnh tâm đem hơn phân nữa còn lại chep xong mới dừng bút, xoa cổ đứng dậy, thấy Thúy Oanh vẫn cúi đầu làm Trung kết, trên bàn đã có rất nhiều thứ làm xong, Nguyên Thu đi qua bàn nhìn xem nói "Ngươi khéo tay hơn ta nhiều, làm thật chỉnh tề. làm vài cái là được rồi, làm nhiều như vậy làm gì?"

Thúy Oanh cười nói "Tối nay cũng nhàn rỗi, định làm nhiều một chút, Chức Mộng, Bích nhi chúng ta mỗi người vài cái, tự giữ lại hoặc đưa cho người khác cũng tốt"

Nguyên Thu mắng "Ta biết ngay tất cả không phải đều cho ta, cầm đồ của chủ tử đi lấy lòng có thẹn thùng hay không?"

Thúy Oanh cười nói "Tiểu thư nói mấy chuyện này cũng không có gì lạ, chính ta cầm ngọc của tiểu thư cho người, tiểu thư cũng chẳng đau lòng"

Chức Mộng nghe vội mắng "Tiểu thư tốt tính, các ngươi càng nói càng lên mặt"

Nguyên Thu cười nói "Nàng chỉ nói một chút thôi, thật ra coi rất kĩ đồ của ta. Lần trước tỉ tỉ đến đây muốn một cái vòng tai thủy tinh, Thúy Oanh cũng đuổi đi rồi"

Bích nhi cười nói "Nói cho cùng, vòng tai này cũng không đáng gì lại tỏ ra là chúng ta hẹp hòi"

Chức Mộng điểm cái ót của Bích nhi "Ngươi là đứa ngốc biết gì, nhị tiểu thư là coi tiểu thư chúng ta xem tiền như rác đấy. Tiểu thư ngại quan hệ tỉ muội mới không trực tiếp từ chối, những nha đầu như chúng ta phải nghĩ một chút biện pháp, nếu không chỉ sợ tiểu thư chẳng còn lại cái gì"

Thúy Oanh cười nói "Dầu gì nhị tiểu thư còn muốn chút thể diện, cản hai ba lần nàng không sai người đến đòi đồ nữa"

Nguyên Thu nhớ tới lúc trước Thúy Oanh đem hộp trang sức của mình khóa chết lại, chỉ sợ Nguyên Dung vào lục phòng, ngày ngày bày ra một bộ dáng không có đồ trang sức muốn chết thể hiện ra ngoài, làm cho Nguyên Dung không còn mặt mũi không để ý mình một thời gian.

Nguyên Thu nói "Khó có được thanh tịnh mấy ngày, nhắc đến nàng làm cái gì? Hơn nữa nàng cũng là chủ tử, các ngươi ở trước mặt ta nói bậy, ngộ nhỡ sau này ra ngoài nói lộ miệng thì tỏ ra ta không dạy tốt các ngươi. Bẩm báo phòng lớn ngay cả ta cũng không bảo vệ được các ngươi"

Chức Mộng cười nói "Tiểu thư, chúng ta biết đúng mực, những lời này chúng ta chỉ nói ở nhà, ra ngoài chúng ta rất cung kính nhị tiểu thư, nếu cả điều này cũng không làm được đâu có thể nào được phục vụ tiểu thư?"

Bích nhi nghe vậy cả kinh nói "Nhưng nô tì không có tâm nhãn nghĩ mãi mà không biết làm như thế nào? Tiểu thư đừng bỏ mặc nô tì?"

Nguyên Thu vội lôi kéo Bích nhi "Bọn họ đang nói mình, chưa nói ngươi. Ta làm sao mà bỏ ngươi được, miệng cũng bị ngươi nuôi cho kén chọn mất rồi, ngươi chỉ để ý làm thức ăn ngon là được đừng để ý họ"

Bích nhi nghe yên tâm cười nói "Nô tì phục vụ tiểu thư rửa mặt, để cho các nàng hai ngày này đấu với nhị tiểu thư như con gà chọi đi"

Chức Mộng ngạc nhiên nói "Không phải cái gì ngươi cũng đều hiểu sao? Tiểu thư, người nói xem có phải Bích nhi đang giả bộ ngốc đúng không?"

Nguyên Thu cười không nói lời nào, để mặc cho Bích nhi cởi cả quần áo ngoài của mình, chỉ mặc tiểu y rửa mặt, Thúy Oanh lấy khăn lông đứng bên cạnh chờ đợi. Nguyên Thu rửa mặt xong nhận lấy khăn lông lau mặt, ngồi trước bàn trang điểm soi gương.

Chức Mộng nói "Tiểu thư sao không ngủ đi, soi gương làm gì?"

Nguyên Thu buồn bực nói "Hôm nay bị tiên sinh phạt ở bên ngoài đọc sách, buổi sáng mặt trời quá gắt ta thấy hình như bị nắng ăn đen rồi"

Chức Mộng nghe cười nói "Nô tì nhìn không thấy huống hồ gì tiểu thư còn nhỏ, chỉ là ăn đen một chút qua một ngày là trở lại bình thường thôi"

Nguyên Thu nghe vậy có chút buồn buồn, tự đi mở hộp lấy mấy hạt trân châu ra đưa cho Chức Mộng "Giúp ta mài thành phấn"

Chức Mộng nghe vậy choáng mắt, nhìn trân châu trong tay hỏi "Làm sao mà mài? Một hạt lớn như vậy, muốn đục bể cũng phải nửa ngày, huống chi là mài thành phấn"

Thúy Oanh vội nói "Tiểu thư muốn phấn trân châu, thật ra nô tì có. Ngày hôm trước Bích nhi làm lãnh cao theo biện pháp của tiểu thư, nô tì làm thêm một hộp đưa đến chỗ phu nhân, phu nhân ăn ngon liền lấy phấn trân châu thưởng nô tì, nói trong uống ngoài thoa rất tốt"

Nguyên Thu vỗ tay cười nói "Đúng lúc quá, cho ta mượn dùng, mai ta mua trả lại ngươi. Bích nhi đi phòng bếp làm một chút trứng gà trộn bột phấn, Chức Mộng ra hành lang bẻ hai nhánh lô hội, đem lô hội với dưa chuột ép lấy nước đưa ta"

Chức Mộng nghe vậy đầu óc có chút choáng váng "Tiểu thư, hơn nửa đêm không đi ngủ còn muốn làm cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!