Chương 17: Sự kiện bánh chưng .

Trương di nương nghe vậy nụ cười cương cứng trên mặt, vội quỳ xuống cố nặn ra nụ cười uất ức nói "Lão gia…"

Cố Lễ quát lên "Cấm túc ngươi ngươi cũng còn gây chuyện, xem ra ta xử phạt ngươi quá nhẹ rồi"

Trương di nương vội nói "Tì thiếp bị cầm chân, một mực ở trong viện không đi đâu sao lại nói sanh sự?"

Cố Lễ cười lạnh nói "Nghe nói hôm qua ngươi gói bánh chưng cho nhị tiểu thư?"

Trương di nương sửng sốt, theo lí mà nói nàng bị cấm túc không cho phép đưa đồ ra ngoài nên vội nghĩ không nên thừa nhận.

Cố Lễ thấy thế mắng "Còn không khai báo thành thật cho ta, chẳng lẽ muốn ta đuổi ngươi ra khỏi phủ?"

Trương di nương thấy Cố Lễ nổi giận, vội khóc nói "Là tiểu nha đầu phòng bếp nói nhị tiểu thư muốn ăn bánh chưng mà phòng bếp lại không còn cho nên mới bảo tiểu nha đầu đưa bánh chưng vừa nấu xong cho nhị tiểu thư."

Cố Lễ hỏi "Vì sao ngươi hạ bả đậu trong bánh chưng hại nhị tiểu thư?"

Trương di nương nghe vậy sửng sốt, sau đó kêu gào nói "Là tâm ai xấu xa hãm hại ta như vậy, ta ở trong viện cũng đem nước bẩn hắt lên người ta. Lão gia, cầu xin người làm chủ cho thiếp!" Nói xong bò đến trước mặt Cố Lễ kéo áo khoát của hắn.

Cố Lễ quát lên "Ngươi làm dáng vẻ này cho ai nhìn, còn không thu lại nước mắt quỳ một bên cho ta"

Lý thị mắt lạnh nhìn nửa ngày không nói tiếng nào, thấy Trương di nương nắm áo Cố Lễ không buông tay cười làm lành nói "Chỉ sợ Trương thị cũng không biết chuyện này"

Cố Lễ nói "Ngươi cũng quá mức hiền lương, giờ mà còn nói thay nàng. Phải thường xuyên lấy đương gia chủ mẫu làm việc mới có uy phong. Ngươi đối với nàng quá nhân từ, nàng mới rãnh rỗi gây chuyện" Nói xong cảm thấy Trương di nương thật đáng hận một cước đá văng nàng ra.

Lý thị khiêm nhường nói "Lão gia dạy đúng, cận thân ghi nhớ. Cận thân cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, chi bằng hỏi nha đầu hầu hạ bên cạnh Nguyên Dung một chút, xem bánh chưng đã qua tay những người nào?"

Cố Lễ suy nghĩ một chút gật đầu "Kêu nha đầu nhận bánh chưng lúc đó lại đây, đưa cả nha hoàn thân cận của nhị tiểu thư đến đây luôn"

Thái Tuyết đáp, tự mình đến viện Nguyên Dung gọi người tới.

Tiểu nha đầu kia thấy không khí trong nhà bị sợ tới mức đùi mềm nhũn quỳ xuống, đợi Cố Lễ hỏi, liền đàng hoàng đem tất cả mọi chuyện khai báo "Hôm đó nô tì ở trong sân thuê hoa, thấy Điểu nhi ở phòng bếp và tiểu Yến bên viện di nương đem thức ăn tới, thấy nô tì đi ra, Điểu nhi đưa hộp thức ăn cho nô tì nói là tam tiểu thư sai đem bánh chưng tới. Nô tì còn cười nói tam tiểu thư đưa đồ sao lại nha đầu bên phòng bếp và Trương di nương đưa qua.

Điểu nhi nói các tỉ tỉ bên tam tiểu thư đang bận, mình đành ôm chuyện này lấy tiền sai vặt. Rồi cho nô tì ít tiền lẽ dặn dò nói phải bảo rằng tỉ tỉ bên tam tiểu thư đưa tới"

Cố Lễ nghe xong xác nhận chuyện này không có quan hệ gì với Nguyên Thu, nguyên nhân tất nhiên là ở chỗ Trương di nương và Nguyên Dung, mình oan uổng Nguyên Thu mà cảm thấy áy náy.

Liễu nhi đương nhiên biết việc bánh chưng là việc gì xảy ra, nghe tiểu nha đầu kia nói xong, không khỏi liếc mắt hận không đánh được nàng mấy bạt tai, hận nàng không đem chuyện quan trọng như vậy báo với mình. Tình huống này thì không thể hãm hại tam tiểu thư, chỉ cần đem toàn bộ lau sạch sẽ không liên quan gì đến tiểu thư nhà mình mới là tốt nhất.

Theo lý mà nói lúc này đem mọi chuyện đổ lên đầu Trương di nương mới là tốt nhất, nhưng mẫu thân mình là nha hoàn thân cận của Trương di nương, mình hãm hại Trương di nương e sợ mẫu thân ngày sau cũng không được tốt đẹp gì, kế này cũng không ổn nghĩ tới nghĩ lui, không có biện pháp nào tốt, Liễu nhi nhất thời không có được chủ ý gì.

Cố Lễ thấy sắc mặt Liễu nhi biến đổi khó lường hừ lạnh nói "Hôm đó nha đầu này nhận bánh chưng trực tiếp đưa cho ngươi?"

Liễu nhi đành phải gật đầu nói "Là nô tì nhận bánh chưng"

Cố Lễ trầm ngâm, cầm ly trà nhỏ lên từ từ uống một hớp, nửa ngày mà chưa nói gì. Lý thị bên cạnh chợt hỏi "tiểu thư của các ngươi như thế nào? Đến giờ đã uống mấy lần thuốc rồi? Có đỡ hơn chút nào không?"

Liễu nhi thở phào một cái vội nói "Thưa phu nhân, tiểu thư chưa có chuyển biến tốt, vẫn còn hết sức suy yếu"

Lý thị nhíu mày nói "Lão gia đã khỏe lại hơn phân nữa rồi, tiểu thư sao còn suy yếu như vậy? Chi bằng kêu Lý đại phu tới một chút, chúng ta cũng qua phòng nhị tiểu thư nhìn xem, rốt cuộc nha đầu nào không an phận không hầu hạ tốt nhị tiểu thư "

Cố Lễ gật đầu, tự có nha đầu đi cho mama mời đại phu, Lý thị lo lắng cho thân thể của Cố Lễ, sai người mang kiệu tới, đỡ Cố Lễ ngồi lên, tự mình ôm Nguyên Thu ngồi một kiệu khác, hai mẹ con nhỏ giọng nói chuyện, Trương di nương và mấy nha đầu kia đều đi theo phía sau tới viện của Nguyên Dung.

Trong phòng Nguyên Dung mùi thuốc nồng nặc, một chén thuốc trống không trên bàn, Lý thị bước đến nhìn Nguyên Dung rồi hỏi Hồng Phất "tiểu thư có uống thuốc đúng giờ không?"

Hồng Phất cuồi đầu nói "Vâng"

Lý thị nhẹ nhàng tằng hắng một cái, khóe miệng vi câu. Nguyên Thu nhìn Nguyên Dung một chút, cảm thấy trong phòng mùi thuốc quá nặng đi lại ngồi bên cửa sổ đùa giỡn bồn hoa, cảm thấy nhàm chán dùng tay chọt chọt đất trong chậu.

Chức Mộng thấy Nguyên Thu chọt hồi lâu mới nói "Tiểu thư đừng vọc đất, kẻo đau tay" Nói xong cầm khăn tay nhẹ nhàng lau tay cho Nguyên Thu, Lý thị nghe vậy cũng đi tới, cầm lấy khăn lau cho Nguyên Thu vài cái, Chức Mộng ngăn trở tầm mắt của Cố Lễ. Lý thị mở khăn tay nhìn thấy có chất lỏng màu nâu, trên khăn tay phát tán ra mùi thuốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!