Chương 20: (Vô Đề)

Anh cầm bình gluco đưa tới miệng cô, sắc mặt không chút thay đổi, ra lệnh: "Uống hết đi!"

Sự vui vẻ trên gương mặt Hạ An An lập tức biến mất, cô hung dữ trừng mắt liếc anh, giận dỗi cầm bình gluco uống một hơi.

Anh chàng này thật sự là tàn nhẫn, không chút tình người mà!

Cười một cái thì đã sao, cười một cái có mất miếng thịt nào đâu?

Nhìn vẻ giận dỗi trẻ con của cô, không hiểu vì sao anh chợt vui thầm trong bụng.

"Tối nay công ty tôi liên hoan, em cũng đi cùng đi. Em không được khỏe, không cần phải ở nhà nấu cơm."

Ánh mắt đang đau khổ vì uống gluco của Hạ An An lập tức sáng ngời: "Thật sao? Em cũng có thể đi sao?"

"Ừ."

Đang vui vẻ, chợt nhớ tới hôm nay là thứ Hai, nghĩa là bánh bao nhỏ của cô sẽ về nhà, Hạ An An liền lắc đầu: "Thôi anh cứ đi đi, hôm nay Thiên Dục về. Em muốn cùng con ăn cơm."

"Cha và Minh Xán đang đi Thành Đô khảo sát thị trường. Bà nội sợ ở nhà một mình nên còn muốn giữ Thiên Dục lại thêm mấy bữa."

"À vâng." Hạ An An cảm thấy có chút buồn bực, đã lâu cô không được gặp bánh bao nhỏ rồi.

Hoắc Minh Hiên trông chừng đến lúc cô uống thuốc xong thì cùng cô xuất phát.

Địa điểm liên hoan của bộ phận kỹ thuật công ty Lam Diệu là ở một nhà hàng lẩu. Vừa đến nhà hàng, họ đã thấy Trương Trạch Giai và Liên Cẩm, hai người cùng nhau đi tới.

Trương Trạch Giai và Liên Cẩm trông thấy họ thì đều kinh ngạc. Có điều, ngoài kinh ngạc thì Liên Cẩm còn che giấu tia chán ghét.

Sau khi chào hỏi xong, Trương Trạch Giai liền trêu ghẹo Hạ An An một chút: "Chị Hiên hiếm có dịp mới cùng chúng tôi liên hoan. Em xem, Hiên đại của chúng tôi vì có em đi chung mà tinh thần tốt hơn bình thường rất nhiều."

Hoắc Minh Hiên trừng mắt: "Đừng nói giỡn nữa."

Vì hai người đàn ông còn phải đi đỗ xe, nên Hạ An An đành cùng Liên Cẩm bước vào trước.

"Nghe nói chị An An ngất xỉu, bây giờ chị đã đỡ hơn chưa?" Vừa vào thang máy, Liên Cẩm liền hỏi.

"Cảm ơn cô quan tâm, tôi khỏe hơn nhiều rồi."

Thật ra, khi Liên Cẩm nhìn thấy cô bình yên vô sự xuất hiện ở đây thì liền cho rằng những gì cô ta suy đoán là đúng, Hạ An An chỉ vờ ngất xỉu để thu hút sự chú ý của anh Hiên mà thôi. Đã vậy, cô lại còn mặt dày bắt anh Hiên đưa đến liên hoan. Nghĩ đến đây, sự bất mãn Liên Cẩm dành cho Hạ An An càng tăng thêm nhiều lần.

"Chị An An, theo em, có đôi khi, con người không nên quá ích kỉ. Giá trị thời gian của mỗi người đều không giống nhau. Có thể với chị, mất đi một tiếng chỉ là thiếu đi một đoạn nhảy nhưng với anh Hiên, một tiếng đó có thể gây tổn thất tới hàng triệu."

Dù sau khi nói ra những lời này, trên mặt Liên Cẩm vẫn là nụ cười vui vẻ, nhưng ai nghe thấy đều hiểu được, cô ta là khẩu phật tâm xà. Người phụ nữ này đã nhiều lần muốn quyến rũ Hoắc Minh Hiên, vậy nên Hạ An An cũng chẳng cần khách sáo, châm biếm nói với cô ta: "Cô có ý gì?"

"Không có ý gì cả. Em chỉ muốn nhắc nhở chị An An, đôi khi không nên làm quá."

Hạ An An nghe xong mấy lời này, chỉ cười: "Em gái Liên Cẩm, thân là chị, tôi cũng không muốn so đo với cô. Nhưng, cố ý giả ốm để nhờ chồng người khác mua thuốc cho mình, thủ đoạn cũng được lắm."

"Cô... " Liên Cẩm không nghĩ cô lại biết chuyện này, vậy xem ra chuyện cô bị anh Hiên cự tuyệt lạnh lùng cô cũng biết?

Liên Cẩm trong thoáng chốc cảm thấy bản thân như bị lột sạch, trần truồng cho người khác nhìn thấu. Hít sâu một hơi kiềm chế, cô ta cùng Hạ An An bước một trước một sau ra thang máy, điều chỉnh hô hấp rồi lên tiếng: "Chị An An, chị không cảm thấy bản thân rất bất lịch sự sao?"

Hạ An An trào phúng nhìn cô ta, chờ cô ta nói xong.

"Lần liên hoan này là chỗ nhân viên bộ kỹ thuật của công ty Lam Diệu tụ họp, chị An An dù là vợ của anh Hiên nhưng chỉ là người ngoài. Chị tùy tiện tham gia như thế không phải rất kì cục sao?"

Phải thừa nhận, Liên Cẩm cô ta cũng khá thông minh, bị người khác chọc vào chỗ yếu vẫn có thể đả kích ngược lại.

"Cô ấy là do tôi mời, không có gì là không phải phép ở đây cả." Hạ An An còn chưa kịp trả lời, đã nghe thấy cách đó không xa vang lên một âm thanh lạnh lùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!