Chương 16: (Vô Đề)

Sau khi Hạ An An thay quần áo bước xuống lầu, sắc mặt người nào đó mới tốt lên một chút. Lúc ngồi trên xe anh, cô nhỏ giọng lầm bầm: "Mua nhiều quần áo như vậy lại không cho người ta mặc, thật lãng phí."

Cô vốn chỉ định thầm than thở một chút chứ không hề muốn cho anh nghe thấy. Nhưng, cô vừa dứt lời, anh chàng mặt lạnh như băng đang lái xe chợt lên tiếng: "Không phí, lúc ở nhà em có thể mặc cho tôi nhìn."

Hạ An An không trả lời, trong lòng chợt cảm thấy ấm áp. Anh đối với cô bá đạo như vậy, đủ để chứng minh anh quan tâm cô bao nhiêu.

Hoắc Minh Hiên đưa Thiên Dục đến trường xong thì chở cô đến vũ đoàn.

Vũ đoàn của Hoắc Minh San có tên Phi Thiên. Vũ đoàn không lớn, nói là vũ đoàn, chi bằng nói trung tâm đào tạo khiêu vũ thì thích hợp hơn. Vũ đoàn có cả ban người lớn và trẻ em, mỗi ban đều có vũ sư khác nhau phụ trách. Vũ sư ở đây, nhưng thật ra rất có thực lực.

Hoắc Minh San nhiệt liệt hoan nghênh ý kiến tham gia vũ đoàn của Hạ An An, nên cô đích thân đến cửa lớn đón tiếp. Dĩ nhiên, khi thấy anh trai chở Hạ An An đến, cô liền không quên trêu ghẹo một phen.

"Đi thôi, tớ dẫn cậu đi tham quan vũ đoàn." Hoắc Minh San kéo tay Hạ An An, nói.

Vị trí của vũ đoàn Phi Thiên không nằm ở nơi náo nhiệt, hay có thể nói là rất yên tĩnh. Xung quanh vũ đoàn chỉ có một quán trà và quán cà phê.

Vũ đoàn chia làm hai tầng, phía dưới là nơi dạy khiêu vũ cho mọi người, còn tầng trên là nơi luyện tập của các thành viên giỏi nhất.

Hoắc Minh San dẫn Hạ An An đi tham quan xong thì gọi người phụ trách vũ đoàn tới dẫn cô đến giới thiệu với từng người. Hoắc Minh San trước kia đã từng nhắc về Hạ An An nên người trong vũ đoàn thấy cô đều rất nhiệt tình.

Bận rộn một phen tới giữa trưa, hai người mới đến quán ăn nhỏ gần đó ăn cơm.

"Rốt cuộc cậu cũng chịu khiêu vũ trở lại. Vũ đoàn của tớ có cậu nhất định là như hổ thêm cánh."

Hạ An An bất đắc dĩ cười: "Cậu cũng biết đã lâu tớ không khiêu vũ, nịnh nọt sớm như vậy, nếu lỡ tớ làm hỏng thì thế nào?"

"Cậu đừng khiêm tốn, khi trước cậu chẳng phải là sinh viên có thành tích tốt nhất đó sao?"

"Bây giờ không giống ngày xưa nữa." Hạ An An thở dài, đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô nói: "Nè, chuyện Liên Cẩm làm ở công ty anh Hiên cậu biết chưa?"

Hoắc Minh San chút nữa là đã phun hết cơm trong miệng ra. Cố nuốt hết xuống, cô kinh ngạc nói: "Liên Cẩm làm ở công ty anh tớ?"

"Xem ra cậu cũng không biết."

Hoắc Minh San vừa dùng khăn lau miệng, vừa hỏi: "Chuyện là thế nào?"

"Hôm qua, khi tớ tới đưa cơm cho anh Hiên thì gặp cô ta. Cô ta nói hôm qua là ngày đầu tiên đi làm, tớ cũng không biết thật hay không."

"Shit!" Hoắc Minh San tiểu thư lại lần nữa nói tục: "Ai tuyển cô ta vào? Đừng nói là bà tớ đó nha?"

Hạ An An nhìn vẻ tức giận bất bình của Hoắc Minh San, cười cười: "Nghe nói là bộ phận nhân sự tuyển vào."

"Không phải chứ, hôm đó ở Hoắc gia cô ta còn giả vờ hỏi công ty anh tớ có tuyển người không mà."

Hạ An An nhún vai: "Ai biết được."

"Xem ra, cô ta đã sớm có kế hoạch từ đầu. An An, tớ nhắc nhở cậu, loại người như cô ta chính là bom nổ chậm. Cậu không thể, ngàn vạn lần không thể để cô ta bên cạnh anh tớ."

"Tớ biết vậy, nhưng còn cách nào đâu? Dù sao cô ta cũng do bộ phận nhân sự tuyển vào, không thể vô duyên vô cớ nói anh cậu đuổi người."

Lời của Hạ An An không phải không có lý, Hoắc Minh San cảm thấy đau đầu, không khỏi khó chịu, nói: "Liên Cẩm này đúng là có năng lực. Mặc kệ thế nào, cậu cũng phải tuyệt đối cẩn thận."

Điều này Hạ An An dĩ nhiên biết.

Sau khi ăn cơm xong, hai người đi đến quán trà ngồi một lúc thì đến giờ làm việc.

"Hạ An An?"

Mới đến cửa lớn vũ đoàn, Hạ An An chợt nghe thấy tiếng người gọi tên mình. Quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy cách đó không xa có một cô gái trẻ khá béo đang đứng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!