Sau khi ngâm hạt sen qua một đêm, lớp vỏ cứng màu đen cuối cùng cũng mềm hơn, hai người vất vả lắm mới tách bỏ được lớp vỏ này, Dịch Huyền ngạc nhiên khi thấy hạt sen bên trong không phải là màu trắng mà anh đã thấy trước đó. Nó có màu xám đen.
Về phần món canh hạt sen ngân nhĩ thì ở chỗ Hà Điền không có ngân nhĩ, cô chưa từng nghe qua món long nhãn này. Nhưng táo đỏ thì cô có.
Họ bóc hạt sen, bỏ lõi, nấu với táo đỏ, món canh họ nấu không ngon lắm, không nếm được mùi vị của loại nguyên liệu mới phát hiện này, chỉ có vị ngọt của táo đỏ.
Dịch Huyền cho rằng đó là do hạt sen quá già.
"Hạt sen tươi ăn rất ngon! Nhà tôi… nơi tôi từng ở… trong vườn có một cái đầm sen. Hàng năm khi mùa hạ bắt đầu, hoa sen cứ liên tục nở rộ, đóa sen rất to, bên trong là nhụy sen và đài sen, sau khi tàn trông rất đẹp, vì có một đài sen nhỏ.
Đài sen lớn lên một chút, khi còn xanh thì hái, xé và lấy hạt sen ra, lúc đó vỏ của hạt sen cũng có màu xanh, có thể lột vỏ ra rất dễ dàng, hạt sen có màu trắng và vị rất ngọt, hạt sen sấy khô thì có màu vàng nhạt hoặc là trắng như răng vậy.
"Thấy Dịch Huyền cố gắng bảo vệ món ăn ngon mà anh từng thích, Hà Điền an ủi anh:"Không sao đâu. Món canh hạt sen không ngon có thể là do hạt sen quá già, hoặc vì do khác loại nên loại hạt sen này không thích hợp để ăn. Nhưng củ sen ăn khá ngon.
Chúng ta thử làm món bột củ sen xem sao."
Trước đây, họ cũng đã thử cắt lát củ sen xào lên ăn. Hà Điền đánh giá món này ăn ngon hơn rất nhiều so với giá đậu nành.
Củ sen được thái thành từng lát mỏng, bất luận là xào cùng với thịt khô và rau xanh, hay nấu trong nồi đất với cá muối, măng khô, nấm hương… thì vị giòn ngọt của củ sen cũng đều rất hợp với những nguyên liệu này.
Hà Điền đặc biệt thích xào với thịt khô và rau xanh. Cô còn nghĩ nếu củ sen có thể bảo quản được đến mùa xuân và có rau rừng thì chần qua, thêm chút dầu óc chó cho nguội rồi bào vài lát thịt đùi hươu ướp tăng thêm vị mặn, trước khi ăn thì rắc lên một chút đường trắng… Ôi, chỉ mới nghĩ đến đây mà nước miếng của cô đã chảy ra rồi.
Những củ sen mang về được bảo quản trong nhiều môi trường khác nhau, sau một tuần lễ, Hà Điền thấy những củ được đặt trong chậu là bảo quản tốt nhất.
Thế là cô lại dọn một chậu nước vào trong nhà, cho củ sen vào chậu, thêm nước sạch, nước không đầy, chỉ cần vừa đủ để ngâm củ sen là được, hai ba ngày thì thay nước một lần.
Sau nhiều thử nghiệm nấu ăn khác nhau, Hà Điền chính thức xác nhận rằng củ sen là một nguyên liệu rất có triển vọng. Chỉ vì nó là một loại rau tươi có thể bảo quản được vào mùa đông ngoại trừ củ cải và bắp cải nên rất đáng được cân nhắc để trồng.
Nhưng củ sen phải trồng như thế nào?
Dịch Huyền hoàn toàn không biết gì cả.
Về cách làm bột củ sen, anh cũng không thể nói chính xác được các bước, nhưng Hà Điền đã có kính nghiệm chắt lọc tinh bột khoai tây và tinh bột khoai lang nên cô có thể hiểu được đại khái phải làm như thế nào.
Họ gọt vỏ củ sen, băm nhỏ, cho vào máy đập tay đập nát ra, cho thêm ít nước, ngâm một lúc sẽ có bột trắng chảy ra từ củ sen. Đó chính là tinh bột trong củ sen.
Trải một miếng vải bông vào trong chậu gốm, đổ cặn củ sen vào, dùng vải bông nén chặt lại rồi vắt mạnh, nước đục sẽ không ngừng chảy ra.
Đặt chậu gốm sang một bên để yên trong khoảng một giờ, khi tinh bột lắng xuống và tách khỏi nước, bột củ sen sẽ thành hình.
Hà Điền cẩn thận múc phần nước nổi bên trên đi, những gì đọng lại trong chậu là phần bột mịn màu hồng nhạt.
Cô lấy một tấm phên tre lớn vốn dùng để làm khô tinh bột khoai tây và tinh bột khoai lang ra, rồi dùng một chiếc muôi gỗ để di bột lên tấm phên tre và dàn đều.
Những giọt nước trong bột nhão chảy xuống cái chậu gỗ to dưới phên tre. Sau đó lại dùng muôi gỗ ấn nhẹ và đều vào bột để nước thừa ra hết.
Thực ra công việc chắt lọc tinh bột tốt nhất là nên làm vào mùa hè, khi thời tiết nắng nóng kéo dài. Không phải là không thể làm được vào mùa đông, nhưng phải đặt nó ở trên bếp, dùng độ nóng của lửa than để hong khô.
Buổi tối trước khi đi ngủ, phên tre không còn nhỏ giọt nữa, Hà Điền chuyển phên tre lên đặt ở trên nóc bếp rồi đặt một vài khối gỗ trên mép phên tre để có thể sấy khô bằng cách sưởi ấm và thoáng khí.
Hôm sau thức dậy, lại xới bột trong phên tre lên, tiếp tục phơi.
Sau khi toàn bộ bột đã khô và biến thành bột mịn, tinh bột củ sen xem như được chắt lọc thành công.
Bột củ sen mà Dịch Huyền vô cùng yêu thích còn có thêm mùi vị của cánh hoa quế. Nhưng Hà Điền không biết hình dạng của hoa quế trông như thế nào. Dịch Huyền nói đó là một loại hoa rất thơm và nhỏ, có lúc là màu vàng kim óng ánh, có lúc là màu trắng vàng.
Cô đã từng nhìn thấy những cây tương tự trong rừng, nhưng bây giờ không phải là mùa hoa nở, lá cây cũng đều đã rụng hết. Mà cho dù nó vẫn còn lá đi chăng nữa, không có hoa, Hà Điền nghĩ Dịch Huyền cũng sẽ không nhận ra chúng.
Không có hoa quế, nhưng Hà Điền có một số hoa hồng dại và nụ hoa hồng được hái lúc đầu hè.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!