Sau Tết, cuộc săn bắt đầu tiến vào giai đoạn bận rộn cuối cùng.
Bão tuyết đã làm hỏng con đường đã được san bằng trước đó, tuyết dày càng khiến con đường trở nên khó đi hơn nữa.
Nhưng trong lòng Hà Điền lại tràn đầy sự tự tin.
Dịch Huyền là một đối tác đáng tin cậy.
Mặc dù bề ngoài của Dịch Huyền trông có vẻ yếu đuối, nhưng cô ấy lại có một tính cách cứng cỏi, sức lực cũng rất khủng khiếp.
Vì lý do này, thỉnh thoảng Hà Điền cảm thấy có chút áy náy và có lỗi với Dịch Huyền, cho rằng mình làm liên lụy đến cô ấy.
Sau khi các con đường dẫn đến các nhà nghỉ săn bắn được mở lại, ánh sáng ban ngày cũng dần dài hơn. Rốt cuộc thì bốn căn nhà nghỉ săn bắn bên kia sông của Hà Điền đều đã được che chắn.
Để thiết lập một con đường nối giữa bốn nhà nghỉ, ban đầu cô và Dịch Huyền đã mất một khoảng thời gian để chặt một vài cái cây, mở lại một con đường nhỏ, sau đó lát tất cả các con đường bằng những cành thông rồi để Gạo giẫm lên nó.
Nhưng kết quả thì lại rất hài lòng.
Bây giờ, từ bất kỳ nhà nghỉ nào, họ cũng đều có thể di chuyển qua lại chỉ trong khoảng thời gian một tiếng đồng hồ.
Thời gian mà họ bỏ ra nhanh chóng được chứng minh là có giá trị.
Bẫy trong rừng gần bốn nhà nghỉ được tận dụng một cách tối đa, bọn họ dựa theo thứ tự, lần lượt đi qua từng nhà nghỉ một, khi quay lại nhà nghỉ đầu tiên, họ sẽ mang theo số chồn đã thu hoạch được từ nhà nghỉ thứ tư. Sáng hôm sau đến nhà nghỉ thứ hai thì trong bẫy ở nơi này đã lại bẫy được con mồi.
Nói cách khác, con mồi có thể được thu hoạch hầu như mỗi ngày.
Việc săn bắt hiệu quả tiếp tục kéo dài cho đến đầu tháng hai. Suốt thời gian đó, họ mải miết chạy rong ruổi hai bên bờ sông, tận dụng ánh nắng để thu con mồi, sau khi mặt trời xuống núi thì rửa và lột da chồn trong nhà nghỉ.
Khi ánh sáng ban ngày dần dài ra, nhiệt độ cũng dần dần tăng lên.
Mặc dù thỉnh thoảng trời có tuyết nhưng nhiệt độ đã ổn định ở mức âm 20 độ.
Một tuần sau, Hà Điền nói với Dịch Huyền rằng cuộc đi săn mùa đông của năm nay đã kết thúc. Từ tháng 11 đến nay, trong 4 tháng, họ đã thu hoạch tổng cộng gần 400 bộ da chồn, cũng như nhiều con sóc, thỏ, gấu mèo và chồn chó. Con số này còn nhiều hơn cả khi cô và bà mình được mùa bội thu nhất.
Họ dọn dẹp nhà nghỉ săn bắn và dỡ bỏ các bẫy, chỉ để lại thức ăn khô không mục nát và một số quần áo ấm trong rương gỗ đựng thức ăn rồi trở về nhà.
Sông băng vẫn chưa tan.
Thông thường, băng sẽ tan vào tháng 4 hàng năm. Trước đó, Hà Điền muốn tiến hành một cuộc đi bộ đường dài.
Nói cách khác, chuyến đi này sẽ phải kéo dài hơn một tuần.
Cô sẽ lùa Gạo, ngược dòng sông, xuyên rừng, sang bên kia núi.
Nơi đó, có một ngọn núi lửa đang hoạt động, một thế giới nơi băng và lửa cùng tồn tại.
Trên đỉnh núi lửa, tuyết còn chưa kịp rơi xuống đã bị cái nóng làm cho tan ra, dung nham nóng chảy thỉnh thoảng sẽ phun trào, các vết nứt trên dung nham phun trào tỏa ra khói nghẹt thở cả ngày lẫn đêm. Đôi khi những đợt phun trào quy mô nhỏ của núi lửa còn có thể gây ra động đất và xạc lở.
Nhưng thung lũng ở bên dưới chân núi lửa lại là một thiên đường ấm áp và ẩm ướt.
Suối trên núi phun ra từ lòng đất, địa nhiệt của núi lửa làm nước trong suối trở nên ấm áp, dòng suối ấy chảy dọc đến những hố sụt khổng lồ hình thành sau nhiều trận động đất, tạo thành hồ có đường kính hàng trăm km và những đầm lầy có phạm vi còn lớn hơn nữa.
Khi mùa đông lạnh giá đến, nước hồ cũng sẽ không bị đóng băng, vào mùa đông sương trắng trên mặt hồ không tan, hơi nước bay lên sẽ biến thành tuyết trắng rồi lại rơi xuống, tan thành nước, cứ thế lập đi lập lại.
Nước hồ uốn lượn theo núi tạo thành các đầm, ao, hồ lớn nhỏ dọc đường đi.
Nghe có vẻ như đây là một nơi thích hợp để sống hơn, đúng không?
Ừ thì, gấu cũng nghĩ như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!