Chương 48: Lạc Vào Thế Giới Không Có Trong Nhiệm Vụ 9

- Kỳ Kỳ!

- Hoắc Hạ ôm chầm lấy Ngữ Kỳ làm cô đang muốn nói giật mình nhìn

Hành động của Hoắc Hạ làm cô thấy kì lạ, bình thường anh rất ít khi chạm vào cô, hôm nay lại chủ động ôm? Có chuyện gì sao? Ngữ Kỳ vẫn để yên cho anh ôm

Hoắc Hạ thấy bình thường nếu làm thế này nhất định cô sẽ đẩy anh ra nhưng hôm nay hoàn toàn không, ánh mắt hơi hé lên ý cười nhìn lướt qua đôi giày nam để bên cạnh lúc này đôi môi cũng nhẹ nhàng nhếch lên.

Tuấn Duật nghe thấy tiếng chuông cùng mở cửa nhưng lại không có tiếng người, thắc mắc đi ra dựng lại nhìn một người lạ ở đâu ôm Ngữ Kỳ.

Trong lòng hắn bỗng dưng cảm giác có chút khó chịu

- Này là?

- Giọng hắn thập phần khó chịu

Ngữ Kỳ đang tính đẩy Hoắc Hạ ra thì nghe thấy tiếng của Tuấn Duật quay đầu lại

- Đây là bạn tôi, Hoắc Hạ.

Hắn thừa biết tên chết tiệt kia là Hoắc Hạ, hắn đang hỏi cô mối quan hệ của cô và bạn hắn.

Bạn bè mà cô ôm ấp nhau trước mặt chồng chưa cưới à? Tuấn Duật khó chịu, không phải hắn thích cô chỉ đơn giản là hắn không thích có tin đồn trước khi ly mà thôi.

Tuấn Duật chỉ gật một cái lấy lệ rồi đi thẳng xuống bếp, cô nhìn hắn nhíu mày, tự dưng khó chịu là sao? Đến chào một câu cũng không chào.

Hoắc Hạ cười nhẹ một tiếng khi cô quay ra thì thu lại ánh mắt nắm buông Ngữ Kỳ ra nắm tay cô vào nhà

- Kỳ Kỳ, anh đói

- Sao anh không ăn đi đã qua đây rồi?

- Ngữ Kỳ lườm cũng quên luôn chân đau

- Em thật vô tâm nha, anh làm cực khổ nhanh nhất để bay về nước gặp em đấy.

- Hoắc Hạ có một khuôn mặt vô cùng tuấn tú, phải nói khuôn mặt tỉ lệ vàng phúc hắc có chút manh này lúc làm vẻ mặt hờn dỗi cô cũng muốn xiêu lòng cắn cho cái.

[...! Thỉnh ký chủ tỉnh lại cùng lau nước miếng đi.] Ngàn vạn lần đừng có cắn người trước mặt nam chủ nếu không thì hệ thống tôi đây cũng chết theo cô nha.

Cô tỉnh lại tính trả lời thì nghe tiếng cạch một cái to làm cô chú ý quay ra nhìn Tuấn Duật đặt thức ăn xuống một cách cục cằn

- Anh làm cái gì thế? Muốn đập vỡ luôn bát nhà tôi sao?

- Em đừng giận, bảo bảo sẽ bị ảnh hưởng sức khỏe đấy

- Hoắc Hạ mỉm cười nói

Ngữ Kỳ cũng chỉ gật nhẹ cái rồi xoa bụng, bỏ đi cô tức nhỡ đụng phải bảo bảo đại nhân đây hậu quả gánh không nổi.

Tuấn Duật nhìn họ như cặp đôi mới cưới chứ không phải hắn trong lòng liền càng khó chịu

[...] hình như bản tọa mù mắt rồi thì phải, sao lại có cảm giác nam phụ kia là nữ phụ mưu mô.

nam chính là cô gái bị ức hiếp oan ức vô cùng còn ký chủ là nam chính? Hệ thống day trán...! Không nhìn nữa, đi ngủ.

Nhìn nữa liền ngu như ký chủ thì không tốt.

Tuấn Duật cười nhạt một tiếng làm Ngữ Kỳ hơi rùng mình, hắn hơi ngoắc tay ám chỉ cô lại đây, Ngữ Kỳ ánh mắt như muốn nói không muốn, Tuấn Duật híp mắt như muốn nói cô dám không lại đây? Cô miễn cưỡng đi lại gần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!