Chương 26: Vật thế thân là hoàng hậu (9)

Lúc cô tỉnh dậy cả cơ thể đau nhức, chửi thể một chút định ngồi dậy thì một lực đạo ôm cô từ phía sau nằm xuống

- Nàng đêm qua mệt rồi, ngủ thêm một chút đi Đơn nhi.

Con mẹ nó, nam chính sao ngươi còn chưa cút? Ngữ Kỳ trợn tròn mắt nhìn gã vô sỉ chết tiệt đang ôm mình.

Khúc Thừa Ân mở mắt ra nhìn lại cô cười dịu dàng như mọi lần không còn ánh mắt sắc lạnh

- Nàng nhìn ta cái gì? Muốn làm tiếp chuyện tối qua?

Ta thèm vào! Ngữ Kỳ vội quay đầu không nhìn nữa nhưng cảm thấy bàn tay của hắn làm loạn, không kịp nói gì một lúc sau căn phòng lại vang lên tiếng rên rỉ đầy kiều mị

Thái giám bên ngoài muốn nói nhưng lại không dám nói, biết trễ giờ lên triều nhưng chỉ có thể im lặng đứng bên ngoài

Lý Hoà Nhi sau một đêm vật vã thì tỉnh dậy thấy nha hoàn của mình mừng rỡ. Ngơ ngác hỏi chuyện gì xảy ra nhưng nghe đến tin hoàng thượng lần đầu tiên lỡ buổi triều thần vì ở cung hoàng hậu và ngâm dược cho bản thân cả đêm, khuôn mặt cô man mác buồn cúi đầu rơi những giọt lệ

- Huynh ấy không yêu ta...

Nha hoàn thấy tiểu thư nhà mình khóc liền dỗ dành mãi, Lý Hoà Nhi chỉ có thể ôm lấy nha hoàn của mình khóc.

Phía Khúc Thừa Ân dặn dò Mộc Nhĩ không được đánh thức Ngữ Kỳ để cô ngủ. Hôm nay miễn thỉnh an, quay ra thấy cô vẫn đang say giấc trong mắt lộ tia ôn nhu hiếm lạ khó nhận ra rồi xoay người rời đi

Lúc cô ngủ cũng là lúc cô trở về không gian, liền đi tìm hệ thống chết tiệt. Hệ thống hiện ra cậu bé cười gian xảo

[ Sao? Tư vị không tồi chứ ký chủ?]

[ Ta giết nhà ngươi!!!] Ngữ Kỳ vồ đến làm hệ thống giật mình bay vòng quanh

[ Do tôi sang giúp bên hệ thống trùng sinh một hồi, không thể bên ký chủ mọi lúc được, cái này đâu thể trách tôi. Huống hồ tôi từng nói dù có phải ngủ với nhân vật cũng phải ngủ rồi. Ký chủ không thể trách tôi!]

Ngữ Kỳ đứng lại, nước mắt rơi lã chã làm hệ thống đơ mặt rồi hoảng hốt

[ Ký chủ, người làm sao vậy...?]

[ Ta cũng là con người, có cảm xúc mà. Ngươi bảo ta phải làm sao cơ chứ?] Cô khóc nức nở

Hệ thống bối rối nhìn cô dỗ cách nào cũng không chịu nín đành đầu hàng

[ Được rồi, bồi thường cho ký chủ 5000 tích phân coi như thêm quà tân thủ, nhưng tôi sẽ khấu trừ phần load tình cảm của nhân vật đi, cho tới khi đủ 80% tôi mới hiện ra cho ký chủ để hoàn thành nốt 20%. Ký chủ thấy sao?]

Ngữ Kỳ suy nghĩ một lúc rồi lau nước mắt gật nhẹ đầu

[ Thành giao...!]

[ Vậy ký chủ mau trở về thân xác đi, nam phụ đại nhân sắp tới rồi đó, phải tỉnh lại rồi]

Không để cho cô nói liền hất cô về thân xác, nhìn thấy cô ngồi dậy xoa xoa cái lưng đau hệ thống liền thở phào tự thì thầm

[ May mà trẻ nhỏ thật dễ dỗ] mà quên mất đi hình dáng của bản thân đang là một cậu nhóc....

Cô thật muốn khóc, đau lưng chết cô rồi mà! Loạng choạng ngồi dậy gọi Mộc Nhĩ vào thay y phục

Vừa vấn tóc xong thì tiếng thái giám vọng vào Dạ Vương tới. Thở một hơi dài cố gắng không đâm cho mỗi tên vài nhát

Khúc Thừa Mặc cầm một túi bánh hoa quế đem vào thi lễ vs cô rồi ngồi xuống tự rót chén trà

- Hôm nay Dạ Vương tới có chuyện gì?

Cô thực sự mệt đến rụng rời người không có tâm trí chơi đùa với hai anh em nhà này. Khúc Thừa Mặc liếc qua trên cổ cô có vết đỏ, hơi nhíu mày túm cổ tay cô làm cô hơi mất phương hướng suýt ngã vào lòng của hắn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!