Chương 21: Vật thế thân là hoàng hậu (4)

- Cái gì? Sở Ngữ Kỳ bế Khúc Thừa Mặc?

- Khúc Thừa Ân khóe môi giật giật không nói thành lời nhưng hắn cũng không hề ngạc nhiên. Ám vệ thông báo về gật đầu

Cha cô là thừa tướng, cả dòng dõi đều tập võ nhưng điều hắn có chút ngạc nhiên rằng Khúc Thừa Mặc và Sở Ngữ Kỳ lạnh nhạt với nhau từ bé, Dạ Vương còn cực kì căm ghét tiểu muội thanh mai trúc mã này nữa

- Tiếp tục theo dõi

- Hắn không muốn cô cấu kết được với Dạ Vương, nếu như vậy gia thế của cô càng như hổ mọc thêm cánh.

- Hoàng thượng, người có trong này không?

- Một giọng nói thanh thoát sau cánh cửa

Đôi mắt của Khúc Thừa Ân đang từ lạnh lùng thì chuyển sang ôn nhu dịu dàng, gọi cô gái kia vào. Cô gái vừa bước vào liền biết đó là một tuyệt sắc hiếm có uyển chuyển xinh đẹp động lòng người vô cùng

- Cứ gọi ta là Ân ca như thường ngày, muội không cần tiết lễ.

- Thế sao được, hoàng thượng mãi mãi là hoàng thượng mà, như vậy thành tội phạm thượng mất

- Lý Hòa Nhi bật cười trong veo trêu chọc Khúc Thừa Ân

- Muội đấy, tới tìm huynh có chuyện gì sao?

- Khúc Thừa Ân cười theo Lý Hòa Nhi, cô làm hắn cảm giác sống với con người thật của bản thân không cần giả tạo nữa

- Muội tới tìm huynh là muốn huynh ban hôn cho muội người nào đó tốt tốt, cha muội liên tục mắng muội rồi, huynh mau giúp muội đi

- Lý Hòa Nhi chạy lại lay tay hắn, đôi mắt hắn âm trầm im lặng

- Ta sẽ suy nghĩ, muội cứ về trước đi.

- Vốn hắn không muốn cô gả đi đâu, mãi mãi bên cạnh hắn là được rồi

- Vậy, đa tạ huynh trước

- Lý Hòa Nhi cười tít mắt cúi người duyên dáng rời đi

Hòa Nhi... Nàng không nhận ra tình cảm ta sao...? Khúc Thừa Ân nhìn về hướng cô đi mà trầm mặc không nói thành lời

[ Ting! Độ hảo cảm của nam chủ đối với nữ chủ tăng 5%. Hiện tại là 68%] Hệ thống không nhanh không chậm phun ra mấy câu cứng ngắc

Hệ thống tưởng cô sẽ phun nước hoặc đại loại như vậy nhưng cô thực sự rất bình tĩnh đến lạ kỳ, không nhịn được lại hỏi

[ Ký chủ không sốt ruột sao?]

[ Có gì phải sốt ruột? Ta chỉ làm nhiệm vụ chứ đâu phải đi lấy lòng mấy gã nam nhân đó. Muốn yêu ai liền yêu, liên quan gì tới ta?] Ngữ Kỳ thảnh thơi uống trà

[ Người... Ký chủ... Người...] Hệ thống cạn lời với ký chủ ngu ngốc này, không phải đi soát hảo cảm sẽ dễ tìm gã thị vệ kia sao? Như biết được câu hỏi thắc mắc của Hệ thống, cô uống hết chén trà

[ Với danh vọng của ta bây giờ thừa sức tìm người, muốn sống cả đời bình an không cần phải đi chiếm hảo cảm làm cái gì, miễn bàn đi.]

[...] Hệ thống tôi coi như chịu thua ký chủ đi, không thèm khuyên, quyết không thèm khuyên. Cứ vậy một hệ thống giận dỗi đi mất

- Nương nương.

- Mộc Nhĩ thi lễ đi vào

- Nói đi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!