Triệu Thần Hy bị chị mình thẳng thừng chê bai, đương nhiên không vui.
Thực chất những gì Triệu Tử Anh nói hoàn toàn là sự thật, nhưng mà con người chính là loài động vật như thế.
Không chấp nhận sự thật.
Triệu Tử Anh cũng chỉ bắt bẻ cho có chuyện để nói, thấy em trai có vẻ không vui cho nên cười nhẹ, nhún vai cho qua chuyện và hỏi:
" Có chuyện gì muốn nói?".
Triệu Thần Hy trầm ngâm, ánh mắt hắn cúi xuống bên dưới như đang nghĩ ngợi việc gì đó, vài phút sau liền trả lời:
" Em muốn … đến công ty để làm việc".
" ……"
- Triệu Tử Anh trầm ngâm, sau đó nói với quản gia đang đứng ngoài cửa:
" Quản gia, mau đi gọi bác sĩ Lục, chắc cô ấy chưa đi xa đâu.
Nhanh lên, em tôi … hình như không ổn".
"…..".
Cô nhìn hắn, lo lắng thần kinh em trai mình có vấn đề.
" Người bị ngất là Lý Uyên … nhưng sao phát bệnh lại là em vậy? Em bắt nạt người ta nhưng tinh thần lại yếu ớt nên không chịu nỗi đến thần kinh có vấn đề rồi à?".
" Em bắt nạt gì chứ? Cô ta ném cả cái lọ hoa vào người em, sau gáy sưng tấy lên rồi đây này.
Chị còn bênh?".
" Ai bảo không chịu chừa đường lui cho mình, làm gì cũng không chịu nghĩ đến hậu quả, sức chịu đựng của con người có giới hạn, em ép người ta thì đương nhiên người ta cũng sẽ phản kháng".
" Rõ ràng đang nói về vấn đề việc làm mà, sao lại chuyển sang chủ đề nhân quả rồi?".
Triệu Tử Anh nhinf hắn đôi chút, cảm thấy sự quyết liệt trong ánh mắt mới gặng hỏi thêm:
" Em … nói thật?".
Triệu Thần Hy không trả lời, cô cười cười nói thêm:
" Bình thường ngoài chị ra thì chẳng có ai dám đứng trước mặt chê bai em kém cỏi, bây giờ nếm trải mùi vị bị xem thường cho nên chịu không nỗi?".
" Ai thèm để tâm đến lời cô ta nói chứ? Chẳng qua … em cũng đã 26 tuổi, chơi bời cũng nhiều đến phát chán, phụ giúp chị một tay … cũng là việc nên làm.
Sao có thể để chị gánh vác hết tất cả được?".
Triệu Tử Anh phì cười:
" Muốn chứng minh cho người khác thấy bản thân không phải thứ vô dụng?".
Triệu Thần Hy bác bỏ:
" Em dù sao cũng tốt nghiệp loại giỏi trường đại học danh tiếng trong nước … ai nói là vô dụng?".
" Được rồi, nếu đã muốn thì phải học từ đầu".
" Đương nhiên, em cũng đâu phải loại người chỉ biết đi lên bằng cửa sau?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!