Bác sĩ dù có đến đây thì máy móc hiện đại vẫn ở trong bệnh viện, phải vào đó thì mới có thể khám được.
Nếu đến bệnh viện thì sẽ bị bắt mất, đành phải liều mạng một phen, chạy đến thành phố khác rồi khám ở đó.
Lý Thiên Thiên giúp cô tìm bác sĩ, xem như anh ta có lòng.
Việc chạy trốn, vẫn phải dựa vào bản thân cô mà thôi.
******
Sau một thời gian dài mệt mỏi, cuối cùng cũng ra khỏi thành phố, chiếc taxi chạy đến bệnh viện.
Lý Uyên xuống xe rồi đi vào, thuận lợi khám thai.
" Là một bé gái, rất khoẻ mạnh"
- Bác sĩ lên tiếng.
Lý Uyên nghe xong liền thở phào, thật may, không có chuyện gì.
Lần đầu tiên có thai, lại không thể đi khám định kỳ mà trốn chui trốn nhủi thế này, thực sự thiệt thòi cho đứa bé.
Cô ôm bụng, rưng rưng.
" Đúng là cảm động~".
Nghe thấy giọng nói vang lên, theo quán tính cô xoay đầu lại nhìn.
Lý Uyên thực sự không thể ngờ đến, cả nhà họ Lý đều có mặt.
Từ ngỡ ngàng, gương mặt dần chuyển sang hốt hoảng.
Cô dậy khỏi giường, đi được vài bước liền bị vệ sĩ chắn ngang.
" Con trốn cũng kỹ lưỡng thật đấy, 4 tháng rồi xem ra vẫn rất khoẻ mạnh"
- Dương Quân Quân dè bỉu.
" Còn đứng đó làm gì, mau đưa nó ra ngoài xe"
- Lý Lăng Hách lên tiếng.
Nhân lúc cô còn chưa hiểu việc gì đang xảy ra thì đã bị họ đưa ra khỏi phòng khám.
Cô vùng vẫy, nhưng lại sợ kích động sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng, nhìn đông ngó tây tìm cách thoát thân.
" Đây là bệnh viện đấy, nếu còn không ngoan ngoãn thì tao sẽ đưa mày trở lại phòng bệnh, phá bỏ"
- Lý Lăng Hách lên tiếng.
" ……"
- Lý Uyên liếc nhìn ông ta, nhưng cũng không dám làm bừa.
Lý Uyên xoay đầu nhìn về phía Lý Thiên Thiên, anh ta chột dạ chẳng dám nhìn cô lấy một cái.
Sau khi đưa cô lên xe, Dương Quân Quân mới lên tiếng:
" Có nhìn cũng vô ích thôi, không lâu trước đó dì đã đồng ý để cho Thiên Thiên qua lại với con ranh kia, chỉ cần nó nói ra nơi ở của con thì sẽ không cản trở nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!