Chương 3: Cái Này Người Ta Gọi Là Bị Oan

"Thành công rồi!"

(Hình như, dạo gây đây... mình nói chuyện một mình hơi nhiều nhỉ...)

Mà thôi, kệ đi...

Tôi chìa Đũa phép về phía trước, truyền ma lực vào nó.

"Ồ ồ..."

Ngay lập tức vòng tròn ma thuật xuất hiện, một viên đá có mũi nhọn được hình thành trước đầu Đũa phép.

"Tấn công!"

Viên đá bay theo quỹ đạo thẳng đứng và phóng thẳng về phía bức tường...

"Hủy bỏ!"

... nhưng trước khi va đập vào bức tường nó đã dừng lại và tan biến.

"Tuyệt vời!"

Tôi nâng niu cây Đũa phép trong tay và cọ má vào nó. Món ma đạo cụ đầu tay của tôi, tuy nó chỉ có thể phát động ma thuật thuộc tính thổ sơ cấp nhưng tôi vẫn cảm thấy rất tự hào vì nó đã hoạt động suôn sẻ.

"Đây là bước tiến đầu tiên đáng được ăn mừng!"

Trong tầng hầm bên dưới ngôi nhà của phù thủy là cả một rương báu vật.

Tôi đã tìm thấy rất nhiều đồ ăn dự trữ được phù phép bảo quản. Ma thạch sơ cấp của 4 thuộc tính cơ bản (Thủy, Hỏa, Thổ, Phong). Nhiều loại thảo dược và nguyên liệu khác nhau. Và cuối cùng là... Vâng! Một chiếc Túi ma thuật có thể chứa được nhiều vật hơn vẻ bề ngoài. Hơn nữa, vật phẩm ở bên trong chiếc túi sẽ được bảo quản bằng .

Tất cả những thứ trên đều thuộc về phù thủy Glubi – chủ nhân của ngôi nhà này. Nhưng... bây giờ chúng đã thuộc về tôi rồi. Phư phư...

Vậy nên, tôi dự định sẽ ở lại trong ngôi nhà phù thủy này một thời gian. Nhân tiện, tôi đã mang bộ xương, cuốn nhật ký, những lọ thuốc độc cùng sách lời nguyền chôn cất ở phía sau nhà rồi. Nếu nói, ngôi nhà này đã thuộc về tôi thì cũng không sai.

"Ha ha ha... ha ha ha..."

(... lúc này, tôi nào có biết một cái kết thảm khốc đang chờ đợi mình ở phía trước đâu. Thế nên, hả hê được thì cứ hả hê thôi...)

"... nên thế nào đây..."

Tôi đã dùng tòa bộ thổ ma thạch để nâng cấp cây Đũa phép (thuộc tính thổ). Món hàng này sẽ là vũ khí phòng thân sau cùng của tôi. Cho đến thời điểm rơi vào tình cảnh bắt buộc phải sử dụng, tôi sẽ cất giấu nó thật kỹ lưỡng.

"... ực... có thật là mình muốn làm vậy không..."

Mắt tôi lảo đảo giữa ngực mình và Đũa phép. Thật ra... tôi có hơi ngưỡng mộ đôi chút. Ngưỡng mộ gì? Thì là... ngưỡng mộ ấy... ngưỡng mộ "nơi" giấu vũ khí mà chỉ có con gái mới làm được ấy...

Sau một hồi lưỡng lự... Vâng, tôi đã giấu vũ khí rồi. Còn ở "đâu" thì là bí mật nhé.

"Chủ nhân của ngôi nhà này cũng kỹ tính thật..."

Mọi vật phẩm bên dưới tầng hầm này đều được phù phép . Tôi lục lọi rương và lấy ra một mảnh da thuộc không biết là của con gì. Đặt mảnh da thuộc ấy lên bàn, tôi xếp vô ma thạch ở bên cạnh.

"Hợp thành!"

Mảnh da thuộc và vô ma thạch đã hóa thành một Dây nịt có phù phép <Độ Bền>. Dây nịt này thực chất cũng là một ma đạo cụ. Một vật phẩm được phù phép sẽ trở thành ma đạo cụ. Nhưng còn phải tùy thuộc vào loại phù phép được sử dụng và vật phẩm nữa. Chẳng hạn như, một mảnh vải được phù phép <Độ Bền> sẽ không thể trở thành ma đạo cụ. Tóm lại, về khoảng này tôi cũng không rõ lắm.

"... ừm... hoàn hảo!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!