Đội quân tiễn Phùng Giang trở về vô cùng oai nghiêm, couple Lãnh cảm cộng thêm vợ chồng Ngư Ngư, còn có anh Ngô Đại Gia và bạn cũng phòng của anh ta.
Tuy cậu ấy cũng biết, phân nửa đồng chí trong đây đều bởi vì thuận tiện đi theo, nhưng lúc vào trạm vẫn khoa trương vẫy vẫy tay, vẻ mặt lưu luyến không rời, nói:
"Không cần tiễn, thật sự không cần tiễn nữa, mọi người trở về đi."
Cho nên chúng tôi thỏa mãn tâm nguyện nho nhỏ của cậu ấy, thực sự không tiễn cậu ấy nữa, cũng không quay đầu liền rời đi.
Cái tổ hợp này hôm nay thật trùng hợp, nghe nói sinh nhật anh Ngô Đại Gia, ban đầu là Ngư Ngư cùng hai người chúng tôi tiễn Phùng Giai xong liền mỗi người một ngã, kết quả thời gian của mọi người lại trùng hợp trùng nhau, hơn nữa tôi và anh của Ngô Đại Gia từng vài lần có duyên, đơn giản được mời cùng ăn cơm.
Dù sao hôm nay sinh nhật người ta, dù sao tôi cũng gọi anh Ngô Đại Gia như vậy, quả thực không quá lễ phép thế nhưng sau khi hỏi Ngư Ngư, cậu ấy cũng không biết anh ta tên gì, nên cũng theo Ngô Đại Gia gọi tiếng anh.
Cái này cũng khá xấu hổ, lẽ nào tôi cũng phải theo Ngư Ngư gọi anh? Hà Trừng cũng theo tôi gọi anh?
Bởi vậy, hơi có chút cảm giác già.
Cũng may quá trình ăn cơm không cần nói nhiều, ba người con gái chúng tôi lặng lẽ cúi đầu, nghe bọn họ trò chuyện về đá bóng, bóng rổ và các trò khác.
Cùng người không quá quen ăn có chút ngượng khi mà bạn ăn xong nhưng người khác còn chưa xong.
Hôm nay không may khi tôi ăn rất nhanh, nhìn sang Đại Gia, lặng lẽ gắp miếng cải trắng trước mặt bỏ vào chén.
Hà Trừng bên cạnh thấy thế, bật cười.
Tôi quay đầu nhìn em ấy, em ấy sát tới gần, gần bên tai tôi nhỏ giọng hỏi:
"Ăn no?"
Tôi gật đầu, thấy em ấy cũng đã ăn xong, đang uống canh, rồi dùng mắt ý bảo tôi có thể rút lui.
Vì vậy, tôi quay đầu nhìn Ngư Ngư, cũng cho cậu ấy một ánh mắt đồng dạng, thế nhưng gần đây sự ăn ý của tôi và Ngư Ngư càng lúc càng mờ nhạt, cậu ấy hiểu lầm, bỗng nhiên giơ ly lên, hướng về phía anh Ngô Đại Gia cất tiếng:
"Anh, sinh nhật vui vẻ!"
Tôi cũng nhân cơ hội giơ ly lên, phụ họa vài tiếng sinh nhật vui vẻ, quay đầu nhìn Hà Trừng, thấy em ấy cũng giơ ly lên, nhưng lại không nói gì.
Nhưng đột nhiên có một lần 3 vị nam sĩ ý thức được sự hiện diện của chúng tôi, đổi đề tài, rơi vào chúng tôi.
Anh Ngô Đại Gia gánh vác trọng trách giới thiệu mọi người, cuối cùng cũng khoa trương giới thiệu bạn cùng phòng của anh ta, nói người kia tên là Trịnh Hiên, là một độc thân cẩu.
Nếu đặt trường hợp trước đây, tôi nhất định sẽ đưa mắt đặt lên người Trịnh Hiên trước, dù sao vị này dáng vẻ thoạt nhìn không tệ, nhưng bây giờ ngoại trừ sợ không còn gì nữa, bởi vì... vị Trịnh Hiên bạn học này dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Hà Trừng.
Sau đó hắn nói:
"Vị tiểu mỹ nữ này có bạn trai chưa?"
Những lời này làm cho tôi càng thêm sợ hãi, tôi lập tức cầm tay Hà Trừng:
"Em ấy... em ấy có đối tượng, em ấy không thể yêu đương."
Có lẽ lời không quá mạch lạc, cũng có thế những lời này nghe cứ như gà mẹ, đang nói Ngư Ngư ở phía sau cười phá lên.
Tôi cũng hiểu thật sự buồn cười, xung động dễ làm người ta kích động, càng dễ cà lăm. Cho nên tôi tỉnh táo lại, hướng về phía Trịnh Hiên cười, ôm vai Hà Trừng, vô cùng hiền lành nói:
"Không thể theo đuổi em ấy."
Hà Trừng quay đầu nhìn tôi, khóe mắt mang theo ý cười.
Sau bữa cơm này, chúng tôi mỗi người mỗi ngả, Ngư Ngư ở giữa chúng tôi xoắn xuýt thật lâu, cuối cùng lựa chọn Ngô Đại Gia, cậu ấy nói tuy rằng cùng con gái đi dạo phố tâm tình sẽ vui vẻ, nhưng ăn thức ăn cho cẩu, trong lòng cậu ấy từ chối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!