Đã trải qua lắm lần ở cửa phòng ký túc xá chia tay nhau cùng nhau nói ngủ ngon, nhưng lần này chung quy không giống, tuy chúng tôi cũng giống trước đây không thích bật đèn, nhưng lúc em ấy xoa đầu tôi, sờ mặt tôi, bóp cằm tôi, tôi có thể lớn mật đem những hành vi kia hiểu thành là bởi vì em ấy yêu thích tôi.
Em ấy thích chạm tôi.
Không có kiêng kỵ, không cần hoài nghi dụng ý của em ấy, cũng không cần cảm thấy em ấy chỉ thuận tay làm vậy.
Sau khi ôm nhẹ, tôi lưu luyến không muốn rời nói tạm biệt.
Trong phòng vẫn là dáng vẻ bình thường, học muội chưa về, Ngư Ngư vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim truyền hình, nhìn thấy tôi về chỉ nói làm bảng báo lâu vậy à.
Tôi Ừ một tiếng.
Thực ra đến bây giờ, tôi vẫn như cũ không tin được tất cả những chuyện vừa xảy ra, dường như từ trong mộng đi ra, cho nên cứ như vậy, tôi và Hà Trừng bên nhau?
Tôi kéo ghế ngồi bên cạnh Ngư Ngư, nhìn gò má cậu ấy.
Gần đây cậu ấy theo dõi một bộ tiểu thuyết chuyển thành phim, lúc xem phim không chỉ có khói đạn mà còn không ngừng chửi rủa thậm chí có nhiều chỗ điên cuồng tua qua, cách làm như thế rõ ràng có vẻ cậu ấy rất ghét bộ phim này, nhưng mỗi khi có tập mới, cậu ấy liền vội vàng vào xem, tranh giành bình luận đầu tiên.
Lúc tôi ngồi xuống, tay cậu ấy đúng lúc đặt trên bàn phím, nhấp nhấp 3 cái, gần tới đoạn nam nữ chính hôn nhau.
"Ăn không?" Cậu ấy đem miếng khoai tây chiên chuyển tới trước mặt tôi.
Tôi không cầm, hướng về phía cậu ấy cười ha ha ha ba tiếng, có lẽ xuất phát từ tâm trạng, cười có chút ngốc.
Quả nhiên miếng khoai tây chiên còn chưa cắn cậu ấy đã quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt chê bai:
"Cậu làm gì?"
Tôi cắn môi lại cười vài tiếng, nắm lấy bộ đồ ngủ lông của cậu ấy, hưng phấn nói:
"Cậu mau hỏi mình mau hỏi mình đi."
Vẻ mặt cậu ấy như đang nhìn kẻ điên, tay vẫn như cũ đặt trên bàn phiếm, gõ gõ vài cái, giọng càng thêm ghét bỏ:
"Hỏi cái gì?"
Tôi sắp kiềm không nổi nữa rồi.
"Hỏi vấn đề mấy bữa nay cậu thích hỏi mình đó, hỏi nhanh!"
Đầu tiên là cậu ấy suy nghĩ vài giây, sau đó đột nhiên hét lớn lên, tùy tiện nuốt miếng khoai chiên xuống, kích động đưa tay nắm chặt tay tôi:
"Con mẹ nó, cậu và Hà Trừng sao rồi?"
Hai tay tôi nâng cằm lên, vui vẻ nói:
"Hai đứa mình bên nhau rồi!"
Tôi cười lặp lại:
"Mình và Hà Trừng bên nhau rồi Ngư Ngư ạ."
Sau đó nửa phút, ngốc Ngư Ngư và ngốc Chu Tiểu Dĩ hai tên như tên ngốc cùng nhau hét chói tai.
Có lẽ cũng chỉ có Ngư Ngư mới hiểu được tâm tình của tôi, tuy là góc độ của tôi và cậu ấy bất đồng nhưng cậu ấy thật sự vì tôi vui vẻ, niềm vui này tạm thời làm cậu ấy quên đi cậu ấy có thể thêm chương mới cho truyện tranh của mình.
Sau đó Ngư Ngư kích động ngừng bộ phim, lôi kéo tôi hỏi buổi tối rốt cuộc xảy ra chuyện gì, hỏi tôi không phải đi làm bảng báo sao, tự nhiên lòi ra một người bạn gái.
Chuyện này tôi cũng biết nó rất thần kỳ, có thể chia sẻ với Ngư Ngư, đem chuyện phát sinh đêm nay từng chút từng chút kể lại điều đó mới kéo tôi về thực tế, mới làm cho tôi chân chính tin tưởng sự tồn tại của nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!