Chương 26: (Vô Đề)

Kể từ khi biết hiệu ứng nhà kính, luôn cảm thấy năm nay lạnh hơn năm qua, đương nhiên, tôi chỉ oán trách khí trời thôi, không nghĩ sẽ phá hư cảnh ý đâu.

Mấy năm nay, hình như mùng một tháng giêng hàng năm trời đều mưa, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Hôm qua cùng đám bạn ở bên ngoài trải qua năm cũ, làm cho 6 giờ sáng bị mẹ đánh thức, cực kì buồn ngủ, tôi cùng ba mẹ ăn xong bữa cơm đầu năm mới, sau khi ở nhà bồi ba xem tin tức thì bên ngoài cửa sổ mưa đã ngừng.

Sau khi lớn lên, mong chờ đối với năm mới đã ít đi nhiều, tôi vẫn nghĩ, khi còn bé rốt cuộc mong chờ điều gì. Có lẽ là quần áo mới, có lẽ là rất nhiều kẹo, có lẽ là không chút kiêng kị chơi đốt pháo, có lẽ là có thể cùng tiểu đồng bọn chạy tới chạy lui.

Có lẽ là nhiều hạnh phúc đơn giản đều tập trung lại, cảm thấy hạnh phúc đong đầy.

Thực sự khi người ta càng trưởng thành những chuyện vui vẻ càng ít đi.

Mà hôm nay mừng năm mới, chỉ có tiền lì xì và thăm người thân, may mắn kì thi của tôi ở trường coi như khả quan, không đến mức để cho mẹ tui thua trong trận tranh chấp khoe khoang.

Trước khi ra ngoài, tôi mang theo túi quà đã chuẩn bị trước, theo mẹ đi thăm người thân, nhưng trước khi đi nghĩ quá đơn giản, cho rằng sau khi kết thúc đi tìm Hà Trừng thì vạn sự đại cát, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lúc đến nhà tiểu cữu gia, sau khi ông ấy mở cửa, đầu tiên là nhìn về phía hộp quà trên tay tôi.

Tôi và mẹ nhìn nhau, cực kì khó xử, cái này tặng cũng không phải, không tặng cũng không phải...

May mắn tiểu cữu không nói: 'Ôi, tới thì tới, còn mang theo quà cái gì.' kiểu như vậy.

Cho nên sau nửa giờ như ngồi bàn đinh, tôi phát cho mẹ cái nhìn, biểu thị tôi phải rút lui trước, bà đang cùng tiểu cữu nói chuyện phiếm, vừa bình tĩnh quay đầu khẽ gật đầu với tôi.

"Tiểu Dĩ hình như điện thoại con reo kìa." Mẹ nói.

Tôi ngẩn người, lấy điện thoại cầm trên tay, nhìn màn hình đen thui cười gượng nói: "Ha ha, bạn con tìm con." nói xong tôi nở nụ cười tiêu chuẩn tôn trọng trưởng bối, đứng lên hướng về phía mẹ tiểu cữu nói: "Thật ngại quá, con phải đi trước."

Mẹ tôi bộ dạng không chịu thua kém, vỗ tay tôi:

"Đứa nhỏ này, luôn như vậy."

Mẹ tiểu cữu vẻ mặt lý giải:

"ĐI đi, nó ngồi chỗ này cũng không nói gì."'

Vì vậy tôi phát tay liền rời đi, tiện đường mang theo cái túi của mình, chỉ là trước khi đi luôn cảm thấy tiểu cữu và mẹ tiểu cữu nhìn đồ trong tay tôi, ánh mắt cực kì nóng bỏng.

Mẹ tôi cực kì thích diễn kịch, diễn riết nghiện, nhiều khi hứng lên tôi và ba cũng không đỡ nổi, chỉ có thể dựa vào việc xem nhẹ để cứu vớt bà, nhưng lần này tôi vô cùng biết ơn. Đại khái mẹ tôi nghĩ vừa có thể diễn vừa có thể giúp tôi trốn đi, thực sự lưỡng toàn.

Lúc gọi điện cho Hà Trừng, rõ ràng nghe thấy đầu bên đó những âm thanh huyên náo, sau đó em ấy nói 'Chờ chút' mấy giây sau em ấy đi tới nơi yên tĩnh hơn chút, mở miệng đã nói: "Chu Tiểu Dĩ, năm mới vui vẻ."

Lúc em ấy nói những lời này, tôi có thể nghe ra tiếu ý trong lời nói của em ấy, thậm chí còn phả ra một ngụm khói vì cười, xuyên qua dòng điện, phảng phất thổi lên tóc bên tai tôi.

Có lẽ là bầu không khí náo nhiệt.

Em ấy vẫn còn giữ nụ cười đó, tôi ha ha hai tiếng, nói:

"Năm mới vui vẻ nha Hà Trừng."

Trước đây tôi không cùng em ấy trải qua, sáng sớm ra ngoài cũng bởi vì nhìn thấy cái túi trên ghế, không nghĩ quá nhiều liền cầm đi.

Sau đó tôi hỏi:

"Hôm nay em có bận không?"

Ban đầu em ấy Ừm bằng giọng nghi ngờ sau đó hỏi ngược lại:

"Muốn gặp em à?"

Tôi ngất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!