Cứ như vậy, nhóm danh y hàng đầu thiên hạ hiện nay, bao gồm cả Ôn Tương, đều tụ họp trong thư phòng để bàn bạc.
Một cuộc họp kéo dài suốt hai ngày hai đêm.
Phương pháp cứu người xoay vần hàng ngàn hàng vạn lần trong đầu lão hòa thượng và Trương Hư Hoài, nhưng để thật sự thực hiện thì vô cùng khó khăn, không được phép sai sót dù chỉ một chút.
Tô Trường Sam và Tạ Dịch Vi đến xem hai lần, thấy bên trong tranh luận ầm ĩ, nghe vài câu mà chẳng hiểu gì, đành quay lại trò chuyện với A Cổ Lệ.
À đúng rồi, cặp song sinh nhà nàng thật dễ thương, xinh đẹp lại ngọt ngào, không biết hơn thằng con trai bướng bỉnh nhà mình bao nhiêu lần.
Lúc này A Cổ Lệ đang ở trong phòng của Lý Cẩm Dạ. Cao Ngọc Uyên không có ở đó nên nàng đảm đương luôn việc chăm sóc cháu trai.
Lý Cẩm Dạ không đồng ý, bèn bị mắng cho một trận tơi tả. Mắng xong chưa được bao lâu, A Cổ Lệ lại bật khóc, vừa khóc vừa lải nhải oán trách.
Lý Cẩm Dạ đau đầu đến mức choáng váng, yếu ớt hỏi: "Bình thường dì cũng đối xử với Hư Hoài như thế này sao?"
"Đúng vậy. Mỗi lần ta khóc, hắn còn dỗ ta không kịp, làm sao nỡ giận ta chứ!"
"Vậy hai người giận nhau vì gì?"
"Ta ép hai đứa nhỏ học võ, hắn xót con, cứ tìm cách cho tụi nó lười biếng. Ta tức quá đã đánh luôn cả hắn."
Lý Cẩm Dạ ôm trán, thầm nghĩ: Người bị đánh không khóc, người đánh lại khóc? Lẽ trời ở đâu ra thế này!
"Sau này đợi ngươi khỏe lại thì đi gặp hai đứa em họ của ngươi đi. Đừng nói, bọn nó nhìn cũng hơi giống ngươi đấy, có điều tính tình y như cha nó, âm hiểm, gian xảo. Lần trước tế lễ ở vương đình…"
Đôi môi đỏ của A Cổ Lệ không ngừng mở ra khép lại. Dấu vết năm tháng hằn rõ trên gương mặt nàng, thế nhưng đôi mắt vẫn to và sáng như thiếu nữ năm nào.
Lúc này, Tạ Dịch Vi và Tô Trường Sam bước vào, một người ngồi ngay ngắn, người kia thì vắt chân nghênh ngang.
Tô Trường Sam cười nói: "A Cổ Lệ, hai đứa con gái của ngươi ta đều thích, chia cho ta một đứa làm con gái ta nhé!"
A Cổ Lệ trả lời một chữ duy nhất: "Cút!"
"Không làm con gái thì làm con dâu cũng được. Sau này gả cho thằng ngốc nhà ta, ta đem hết gia sản Tô gia cho nó!"
A Cổ Lệ lườm hắn một cái.
"Đừng có trợn mắt! Ta nói nghiêm túc đấy. Hay thế này đi, lỡ sau này ngươi sinh tiếp con gái thì cho ta, ta nuôi nó như công chúa!"
"Tô Trường Sam, sao ngươi cứ nghĩ tới chuyện con cái nhà ta thế?"
"Vì… chỉ có nhà các ngươi mới sinh được con đẹp! Nào nào nào, sinh cho ta một đứa đi, ta muốn con gái!"
"Ngươi không đi chết đi à?!"
Lý Cẩm Dạ nhìn hai người đang cãi nhau ầm ĩ, trong lòng nghĩ: Dù có không sống nổi, đời này cũng xem như mãn nguyện rồi.
…
Hai ngày sau, hòa thượng Liễu Trần là người đầu tiên bước ra, hai mắt như bị ai đánh, thâm đen một vòng.
Ông bước ra ngoài nắng, vươn vai mạnh một cái, sau đó liếc nhìn Giang Phong: "À… bảo gia chủ nhà ngươi tắm rửa sạch sẽ, ba ngày nữa bắt đầu. Bên Đại Vu còn phải chuẩn bị thêm vài thứ. À đúng rồi, ta ngủ ở đâu đây, buồn ngủ chết mất!"
Ngay sau đó, Trương Hư Hoài cũng bước ra, tóc rối như tổ quạ, đều do tự hắn vò nát: "Nước nóng, cơm nóng, thức ăn nóng. Gọi phu nhân ta về đi, bảo là chồng nàng đã về rồi, cần người sưởi ấm giường."
Tiếp theo là Đại Vu khoác áo đen, tay cầm điếu thuốc. Trong điếu là đầy ắp thuốc lá, hắn không nói tiếng nào, chỉ hít một hơi sâu. Suốt hai ngày nay không được hút điếu nào, đúng là sắp nghẹn chết rồi.
Cha con Ôn lang trung sóng bước đi ra. Ôn Tương nháy mắt với Giang Phong, rồi nhân lúc cha không chú ý, cô giơ tay ra, trong lòng bàn tay là một miếng ngọc bội ấm áp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!