Nghe xong câu nói của nàng, một cảm giác đau điếng khiến cô như bóp nghẹn vài giây. Cô như không tin vào những gì mình nghe được, bé con của cô chắc chắn không thể nói ra lời này đâu
"Bé nói gì đấy. Thôi nào, ngoan chị đưa bé đi học" cô đang cố gắng lảng tránh
"Thôi đủ rồi. Chị Kim hãy nghe rõ một lần nữa. Chuyện của chúng ta đến đây kết thúc được rồi" nàng lạnh nhạt mà lặp lại câu nói đó lần nữa
Cô cố hít thở thật sâu, cảm giác cả người đều nóng rực, đau đớn không thể tả nổi. Chẳng khác nào một luồng sét vừa lướt qua người cô vậy. Đau đớn đến tê rần
"Sao lại quyết định như vậy, chị có sai thì bé cứ nói để chị sửa là được mà" cô run run giọng nói với nàng
"Chị nói chị sẽ sửa nhưng chỉ cần em vừa nói đến chị liền khiến chúng ta căng thẳng. Em thấy rất mệt mỏi, cứ như vậy hoài chỉ khiến cả hai thêm mệt thôi"
"Chị xin lỗi, chị biết lỗi rồi. Chị hứa sẽ không như vậy nữa. Tha cho chị lần này, chúng ta vẫn bên nhau như trước đây có được không" cô muốn dứt khoát nhưng lời nói ra lại đang níu kéo nàng
"Em nghĩ mình cần thêm thời gian, tạm thời đừng gặp nhau nữa. Khi nào chị biết tôn trọng em thì hãy tìm em" nàng một mực lạnh lùng
"Được, chỉ là em đừng rời khỏi đây. Nếu em muốn tránh mặt thì chị sẽ đi, hãy ở lại đi. Đừng đi đâu cả, có được không em" cô nhìn nàng bằng ánh mắt rất đáng thương
Nàng không trả lời chỉ gật đầu rồi liền đi ra ngoài. Cô trong nhà liền ngồi xuống sofa một cách nặng nề. Bé con thường ngày hay nhõng nhẽo với cô, hôm nay nói một câu rời xa cô rất lạnh lùng và dứt khoát. Hơn nữa nàng không hề khóc và cũng không có một chút buồn bã nào. Cái mà cô thấy được đó là sự tức giận của nàng nhiều hơn. Nàng tức giận vì cô đối xử không tốt với người bạn đó của nàng. Vậy thì liệu có phải nàng đã rung động với người đó rồi ?
Cô cũng chẳng biết nữa, chắc hẳn cô đã sai rồi nhỉ nên mới khiến nàng như vậy. Chỉ là cô chưa biết được mình sai ở đâu cả, ở đây chỉ thêm mệt mỏi. Cô liền đứng dậy rồi lấy xe chạy ra ngoài. Ngoài đi làm việc ra cô cũng chẳng biết phải làm gì nữa
Đến quán bar vào ban ngày, để có thể xem xét dễ dàng hơn một chút, với lại cũng đang vắng hơn buổi tối nên là cô mới đến. Bước vào phòng VIP, ngồi ở đó gọi bạn đến nhưng ai nấy đều bận hết rồi. Cô lấy một chai rượu mạnh ra rồi ngồi đó một mình, tìm thêm một điếu thuốc nữa. Chỉ mới ngậm điếu thuốc chuẩn bị bật lửa thì có một bàn tay lấy điếu thuốc từ miệng cô ra rồi
"Sếp Kim không được hút thuốc" Ella từ đâu bước ra giật lấy thuốc của cô rồi ngồi đối diện
"Ơ Ella sao lại ở đây giờ này. Mà sao em vào được đây"
"Sếp đưa em cái thẻ để vào phòng này mà"
"À tôi quên mất. Trả điếu thuốc đây cho tôi mau lên" cô ngoắc tay
"Không được đâu ạ. Hút thuốc không có tốt đâu" Ella giật luôn gói thuốc của cô
"Này nhá, làm quá tôi đuổi việc em đấy"
"Vì sao sếp lại hút thuốc chứ, hút thuốc sẽ bị ung thư đó" Ella nhìn ngắm gói thuốc
"Tôi đâu hút thường xuyên đâu mà bị ung thư, cái này chỉ là cần đến khi stress thôi biết chưa"
"À vậy là sếp Kim đang stress sao. Em có cách này giúp sếp này, đừng hút thuốc nữa" Ella hớn hở mà nói với cô
"Em có cách sao, được rồi vậy có thể chỉ cho tôi cách không" cô đang rất buồn nhưng thấy cô gái này nhiệt tình như vậy nên cũng hùa theo
"Dạ được ạ. Sếp Kim nhắm mắt lại đi"
"Được" cô liền nhắm mắt lại
Ella đi đến gần cô hơn, ngón trỏ và ngón giữa của hai tay đặt lên hai bên thái dương của cô rồi lẩm bẩm
"Buồn phiền, áp lực, buồn phiền, áp lực, buồn phiền, áp lực hãy mau biến đi hết" Ella nói xong liền búng lên trán cô một cái
"Sếp Kim thấy thế nào, mở mắt ra đi có hiệu quả lắm đó" Ella cười tươi chờ đợi kết quả
Cô từ từ mở mắt - " Tào lao" vừa mở ra liền lạnh nhạt mà nói với Ella, chợt thấy Ella buồn buồn nhưng rồi cô lấy thấy có gì đó không đúng - " Khoan đã, lúc nãy em búng vào trán tôi à"
"Ơ sếp Kim em còn một số việc chưa xong nên là em đi giải quyết đây" Ella thấy không ổn liền tìm cớ chạy đi. Lúc nãy chỉ muốn cô bớt áp lực thôi nhưng tự nhiên quen tay nên mới búng trán cô
"Chạy đi đâu" cô rất nhanh liền ghì chặt Ella ngồi kế bên mình
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!