Sau khi đi hết mười hai cung điện đông tây, trong hộp sơn đỏ vẫn còn lại hai bát dược thiện.
"Thưa ma ma, còn cung nào nữa vậy?" Tôi tò mò hỏi.
Triệu ma ma đưa ngón trỏ đặt lên môi, khẽ "suỵt" một tiếng, nhỏ giọng nói:
"Lãnh cung."
Bà hơi ngập ngừng:
"Nơi đó có hoàng thượng và... sủng phi của ngài... vị nương nương ấy đẹp như tiên nữ vậy…"
"Nhưng lại bị Nhiếp chính vương chia rẽ cặp uyên ương ấy…"
Nói đến đây.
Vẻ mặt bà trở nên kỳ lạ, khóe miệng hơi giật nhẹ.
Tôi siết chặt tay.
Đây là một thông tin rất quan trọng!
Một cơn gió lạnh lùa qua.
Giọng máy móc lạnh lùng của hệ thống lại vang lên:
[Lý Thanh tự ý xông vào lãnh cung, tử vong]
[Chu Hàm tự ý xông vào lãnh cung, tử vong]
[Chương Ái Tâm tự ý xông vào lãnh cung, tử vong]
……
Tuy đã sớm đoán được.
Nhưng tôi vẫn thấy toàn thân lạnh toát.
Những người theo lớp trưởng Chu Hạc An vào lãnh cung, toàn bộ đều đã chết.
Lúc đầu, những người này đều chọn làm đại cung nữ, thái giám trong cung của sủng phi, được sống sung sướng, lộng hành trong cung.
Nhưng họ đã quên mất.
Dưới quyền quản lý của hoàng hậu, hậu cung Đại Ân có cung quy vô cùng nghiêm ngặt.
Ai làm việc nấy, không được vượt phận.
Cung nhân của mười hai cung phía đông và tây, nếu không có lệnh thì tuyệt đối cấm vào lãnh cung.
Chỉ có số ít cung nhân chuyên trách của Phòng trà thiện và Nội vụ phủ, phụ trách sai vặt, mới có quyền ra vào lãnh cung.
Ví dụ như mang dược thiện.
Hoặc là thị vệ chuyên trách trông coi lãnh cung — cho nên, chỉ có Chu Hạc An là còn sống.
Triệu ma ma đột nhiên như sực tỉnh, khôi phục dáng vẻ tươi cười thường ngày:
"Tiểu Lê, con mang hộp đồ ăn rỗng về trước đi, ta sẽ đi mang dược thiện vào lãnh cung."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!