8.
Ban ngày, khi chúng tôi đang tìm gương trong mười hai cung Đông Tây, thì gặp quỷ xuất hiện ba lần.
Lần thứ nhất, khi chúng tôi chạy ra khỏi cửa Diên Hi cung, một con quỷ treo cổ đứng ngay trong ngưỡng cửa, ánh mắt không cam lòng nhìn chằm chằm, nhưng không thể bước ra ngoài.
Lần thứ hai, tôi dùng thủ cấp lấy được từ nhiệm vụ trước, c.h.é. m đứt một cánh tay của thủy quái, m.á. u xanh tanh tưởi b.ắ. n ra, văng lên bậc cửa, liền xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ— nền đất bên trong cửa bị ăn mòn, còn bên ngoài cửa thì hoàn toàn không có gì xảy ra.
Lần thứ ba, khi chạy ra khỏi Thọ Khang cung, Ôn Như Ngọc chạy chậm, bị quỷ không đầu túm lấy cánh tay, cô cắn răng chịu đau chạy qua bậc cửa, vết bàn tay quỷ chỉ in một nửa trên người.
Mọi thứ, dường như đều bị ngưỡng cửa ngăn cách.
Tôi tổng kết ra một quy luật: [Quỷ chỉ có thể hoạt động trong cung của mình]
Chưa kịp mừng rỡ, hệ thống liền lạnh lùng phát thông báo:
[Hứa Tĩnh Nhu, bị quỷ bắt, đã chết]
[Lệnh Yên Nhiên, bị quỷ bắt, đã chết]
[Triệu Kiện, bị quỷ bắt, đã chết]
[Tằng Mại, bị quỷ bắt, đã chết]
......
Là những bạn học đã ở lại Khôn Ninh cung.
Vậy mà c.h.ế. t hơn một nửa.
Trưởng ký túc xá Ôn Như Ngọc sợ hãi ôm ngực:
"May mà bọn mình đi theo Giang Lê ra ngoài."
"Ngồi ở đó thật sự chỉ là chờ chết, thầy Tiết đã nói sẽ không can thiệp nữa, vậy mà bọn họ còn mặt dày ngồi đó đợi anh ấy giúp."
"Lâm Phiên Nguyệt bụng dạ đầy mưu mô, cô ta nói nếu có quỷ thì đẩy thầy Tiết ra trước để chắn, dù sao thì người có năng lực nên làm nhiều hơn..."
"Trời ơi, sao cô ta ghê tởm thế..."
Trong lòng tôi chợt vang lên tiếng chuông cảnh báo.
Khôn Ninh cung... chẳng phải đã không còn gương nữa sao?
Vậy những người đó... c.h.ế. t như thế nào?...
Tôi bỗng nhớ đến một dòng nhắc nhở từ hệ thống:
[Khì khì, sao lại lấy mất nhãn cầu của Hoàng hậu thế này~]
Cho đến hiện tại, trong dòng nhắc nhở này... tôi vẫn chưa suy ra được bất kỳ thông tin gì giúp giữ mạng.
Chỉ biết rằng... liên quan đến trang sức, châu báu.
Những bảo vật đáng giá… rất có thể vốn dĩ chính là một phần cơ thể của quỷ vật.
Trước đó, các bạn học phân tán ở mười hai cung Đông Tây, đã càn quét sạch toàn bộ châu báu, gom lại hết đem về đặt trong Khôn Ninh cung.
Nghĩ đến đây, tôi toát cả mồ hôi lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!