Ngoài công trường, chia tay Lộ Kiêu, Tịch Triệu về phòng mới. Mới dọn vào gần đây nên phòng vẫn giữ phong cách tối giản cơ bản, chỉ có bàn học chất đầy đồ.
Ngón tay lướt qua gáy sách, rút ra cuốn sổ bìa đen, lật đến trang đánh dấu, bên trong chi chít thông tin ghi bằng tốc ký, toàn là ám ngữ chỉ mình anh hiểu.
Tần Văn Châu sao lại nhắm vào Lộ Kiêu? Cốt truyện máu chó 'Phần Tâm Truy Ái' chắc chắn không có đáp án. Theo diễn biến gốc, phản diện Lộ Kiêu sau khi bị hại trong kho dụng cụ cũng cho người truy tìm nguồn gốc thuốc lạ, nhưng khi drama tình cảm với thụ chính bắt đầu, "cốt truyện nhánh" này nhanh chóng bị bỏ xó, cuối cùng bị lãng quên.
Sau đó Tần Văn Châu lên sàn, liên tục gây rối Lộ Kiêu, lâu dần cũng không nhắc lại tình tiết bỏ thuốc này, ngay cả vai phụ "Tần Văn Châu" cũng mơ hồ biến mất trong drama máu chó.
Dù vậy, vẫn còn chút dấu vết có thể truy ra được, ít nhất Tịch Triệu có thể xác định vài thời điểm Tần Văn Châu có khả năng ra tay với Lộ Kiêu.
Anh làm rối cốt truyện gốc, nhưng logic hành vi mỗi người cũng sẽ không thay đổi quá nhiều, tựa như bài toán chứng minh, điều kiện ban đầu đã định, kết quả cũng được xác lập.
Gấp sổ nhét lại giữa đống sách giáo khoa, Tịch Triệu tắm rửa xong, ra ban công phơi đồ thì thấy cục giấy nằm chỏng chơ dưới sàn, chắc là "hàng xóm phòng 502" ném qua làm "quà tân gia".
Có lẽ sợ gió thổi bay, "hàng xóm" còn "hào phóng" gói thêm viên kẹo sô
-cô
-la rượu, mở cục giấy, dòng chữ đen ngòm nhảy ra trước mắt Tịch Triệu đầy ngạo mạn.
[Hợp tác thì được, nhưng tao vẫn muốn đấu với mày!]
Nói thật, chữ Lộ Kiêu khá đẹp, phóng khoáng mà bạo dạn, gần như hiện ra đôi mắt hổ phách bất kham, khí thế ngút trời.
— Đó là vậy, nếu hắn không vẽ thêm con thú chibi đang gầm gừ ở góc giấy.
Đôi mắt đen dừng vài giây trên con thú tròn vo, tóc xoăn nhỏ, răng nanh bé xíu, áo thun ghi chữ "lu" rõ mồn một, vung nắm đấm như muốn nhảy khỏi giấy, sủa "gâu gâu"định cắn người.
Tịch Triệu ánh mắt vi diệu, cậu nhóc này nắm bắt đặc điểm hình thể bản thân cũng chuẩn phết.
Nhưng, hắn thật sự nghĩ "gửi thư khiêu chiến" mà thêm con thú chibi này sẽ uy h**p hơn à?
Tư duy đúng là độc lạ.
Trước giờ tắt đèn nghỉ ngơi, con Lộ Kiêu chibi bị nhét vào kệ sách, trước bị sách ngữ văn ép, sau bị toán học đè, khiến thân hình hung hăng như héo đi vài phần. Trên đỉnh đầu còn dán thời khóa biểu, một khoảng trống chiều thứ Sáu bị Tịch Triệu khoanh đỏ, bên trong in năm chữ lớn, "Tiết Huấn Luyện Quân Sự".........
"54003, Lương Gia Duệ."
"Có!"
"54005, Triệu Khải."
"Có!"
...
Nắng gắt trên đầu, trên sân trường Lịch Tư Khắc Lâm có hơn bốn mươi học sinh alpha đang xếp hàng, sĩ quan trẻ sở hữu gương mặt lạnh lùng điểm danh, mỗi lần chữ 'có' đáp lại, mắt đối phương sắc như chim ưng lướt qua học sinh đó, xác nhận đúng người mới đánh dấu vào danh sách.
"54017, Tịch Triệu."
Giọng sĩ quan lạnh lùng, qua ánh nắng chói chang, Tịch Triệu đối mắt với anh ta, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đầu ngón tay như bị đâm đau.
"Có."
Đôi mắt đen hờ hững thu lại ánh nhìn, cơn đau nhói cũng tan biến, nhưng cảm giác khó chịu từ ánh mắt đó vẫn vương vấn trong lòng.
Vị sĩ quan này không ưa anh, và Tịch Triệu cũng thế.
"54019, Lộ Kiêu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!