Chương 4: Hài kịch nhân gian

Ra khỏi ký túc xá cách ly alpha đã là ba ngày sau. Lúc rời đi, người quản lý đưa anh một vòng tay cao su làm kỷ niệm, trên đó khắc "Đừng tùy tiện thả tin tức tố với bạn học", ông còn bảo đến lúc tốt nghiệp gom đủ mười cái vòng này có thể đổi "quà lưu niệm". Dù ký túc xá cách ly Lịch Tư Khắc Lâm môi trường rất tốt, nhưng Tịch Triệu không mặn mà "vinh dự" này lắm.

Trước khi chia tay, người quản lý còn tặng thêm nụ cười thâm sâu "chúng ta sẽ còn gặp lại", như thể đã nhìn thấu mọi sự đời.....

Mang theo những thông tin đã sắp xếp trong đầu, Tịch Triệu bước trở lại thế giới ồn ào. Anh đã chấp nhận sự thật mình xuyên không vào trong sách. Đã đến rồi thì biết sao, đành phải sống tiếp thôi. Biết đâu một ngày nào đó đang đi đường thì lại có thể xuyên trở về.

Chỉ là... khi nhớ lại bản luận văn cả vạn chữ đã viết đến phần cảm ơn trong máy tính, Tịch Triệu vẫn có xúc động muốn nhảy lầu từ ban công...

Thế là thành công cốc.

Bầu không khí còn vương chút tử khí khi anh trở lại lớp học đúng giờ tan học. Qua ô cửa kính lớn, những đóa hoa rực rỡ nở bừng sắc màu tuổi trẻ. Ánh nắng lấp lánh như rải vàng trên từng ô cửa, mỗi ô là một kiểu vui vẻ riêng biệt.

Cho đến khi Tịch Triệu bước qua ngưỡng cửa.

Thường thì trong những tình huống thế này, tiếng trò chuyện rôm rả sẽ đột ngột im bặt. Nếu có đứa nghịch ngợm nào đó, chắc chắn sẽ làm mặt quỷ rồi thét lên: "Im lặng vì vừa có thứ bẩn thỉu bước vào đấy!"

Dù không đến mức im lặng hoàn toàn, nhưng tiếng cười rõ ràng đã nhỏ đi đáng kể. Thằng con trai đang múa máy quay cuồng ở hàng trước bỗng tiu nghỉu, từ dáng vẻ người vượn lập tức tiến hóa trở lại thành người. Mấy cô nàng đang tụm lại bàn phim truyền hình vội rụt cổ, xích lại gần nhau hơn. 

Cuộc trò chuyện vẫn tiếp diễn, chỉ là có những ánh mắt tò mò cứ len lén xuyên qua kẽ hở câu chuyện, dõi theo bóng dáng thiếu niên như bị mây đen vây phủ kia.

Đó là sự hiếu kỳ và dò xét của đám đông đối với kẻ khác loài

- không hẳn là ác ý, nhưng khi tụ lại thì vô tình thành lệnh phong tỏa.

Băng qua "lằn ranh ánh mắt", Tịch Triệu nghĩ: Ồ, "mình" cũng nổi tiếng phết, các bạn học chu đáo "cách ly", vừa hay tặng "mình" một môi trường nghỉ dưỡng yên tĩnh.

Chỗ ngồi cuối lớp của anh sau ba ngày vắng mặt đã biến thành bãi rác mini. Mấy đứa ngồi gần vội lao tới thu dọn đồ đạc của mình.

"Xin lỗi xin lỗi, tui dọn ngay đây..."

"Hahaha, ngại quá, chỉ mượn để tạm thôi..."

Cẩn thận từng li từng tí, như thể Tịch Triệu sắp nhấc ghế đập vỡ đầu bọn chúng tới nơi.

Tịch Triệu chẳng nói gì, mặc kệ bọn họ diễn màn "vượt chiến trường". Vừa ngồi xuống, một nữ sinh beta mang vẻ lo lắng đã xuất hiện trước mặt. Mắt anh lướt qua bảng tên "Lớp G

- Trì Nam Tuyết" trên ngực áo, nghĩ một lúc mới nhớ ra đây là lớp trưởng.

"Tịch Triệu, đây, đây là vở ghi chép và bài tập mấy ngày cậu vắng mặt. Thầy dặn nên nộp đủ vào cuối tuần..."

Giọng vốn nhỏ càng nhỏ dần như muỗi kêu. Thấy Tịch Triệu nhận vở gật đầu cảm ơn, cô nàng đến cả câu "không có gì" cũng quên đáp mà chuồn lẹ.

Là beta, cô và bạn bè xung quanh đều là beta, có lẽ không biết thính giác alpha nhạy bén đến mức nào. Tưởng hạ giọng là xong, nào ngờ những lời thì thầm đều lọt vào tai Tịch Triệu.

"Sợ chết tui... vừa nãy cậu ta cảm ơn tui luôn..."

"Vỗ vỗ nè, đừng sợ đừng sợ... Ủa, sao nghe đồn là nó 'chỗ này' có vấn đề nên về nhà rồi mà...?"

"Ngây thơ quá... 'chỗ đó' có vấn đề mà vào được Lịch Tư Khắc Lâm, nhà nó chắc chắn không đơn giản..."

"Trời ơi, đừng nói nữa, lỡ nó nghe được thì chết..."

"Mới vị thành niên mà tâm thần có vấn đề rồi... buff chồng đầy luôn..."

...

Tiếng xì xào im bặt khi chuông vào học vang lên. Giáo viên chủ nhiệm kẹp xấp bài kiểm tra bước vào, theo thói quen quét mắt qua lớp, dừng chút nơi Tịch Triệu nhưng không nói gì thêm, chỉ hắng giọng bắt đầu màn càm ràm quen thuộc.

"Các em lên cấp ba phải thay đổi tư duy học tập đi! Giữ mãi lối sống trẻ con như cấp hai thì sau này có mà thiệt thân. Điểm thi tháng vừa rồi tệ cỡ nào chắc các em tự biết. Đừng tưởng lớp G là không cần học hành gì! Quên kỳ thi phân lớp cuối kỳ rồi sao? Còn muốn lên lớp trên nữa không..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!