Chương 38: Lật bàn cờ

Ân Kỳ lao vút trên lối tắt, chớp mắt đã đưa hai người đến điểm tập hợp. Tịch Triệu nhẹ nhàng nhảy xuống, ngoảnh lại đã thấy Lộ Kiêu mặt đầy lưu luyến, tranh thủ phút cuối ôm chặt con sói bạc mà "hút hà" điên cuồng: "Đỉnh quá, đỉnh quá đi mất... Tao phải xin đoạn video giám sát này làm mã QR, ở đây không có camera thì xin vệ tinh quay lại cũng được... Vài chục năm nữa khắc lên bia mộ, người qua đường quét mã là thấy ngay tao ngầu cỡ nào..."

Đôi mắt sói Bạc Phong ánh lên vẻ bất lực rõ rệt, "gâu gâu" một tiếng với Tịch Triệu, nghe còn mang chút tủi thân.

Tịch Triệu túm lấy cổ áo sau lưng Lộ Kiêu, giải cứu thành công Ân Kỳ suýt nữa bị "hút" trụi lông, thản nhiên bảo: "Có người đến kìa."

Nghe vậy, Lộ Kiêu lập tức đứng thẳng tắp, "đĩnh đạc" đến từng centimet. Nếu không vì ánh mắt Ân Kỳ quá ai oán, chắc hắn còn kịp dựa vào con sói tạo dáng thêm vài kiểu.

Xa xa, đám alpha mệt bở hơi tai trèo lên sườn núi. Khi nhìn rõ Tịch Triệu, Lộ Kiêu và con sói Bạc Phong cao gần bằng ngựa trưởng thành bên cạnh, cả đám mới tin mình không mơ. Vừa nãy thật sự có người cưỡi sói "vút" qua đầu bọn họ, kiểu xuất hiện này đúng là làm nổ tung cả hiện trường.

"Bọn khoe mẽ..." Nhìn con sói Bạc Phong oai phong lẫm liệt, có kẻ ghen tị lẩm bẩm.

Bình thường Lộ Kiêu chắc đã lườm cho một phát, nhưng hôm nay tâm trạng tốt, hắn quyết định sẽ "hiền" hơn chút.

Chỉ thấy bạn học Lộ ung dung vuốt tóc mái, xoa cằm, ra vẻ "khó xử", giọng điệu "băn khoăn": "Ừ, tao cũng thấy thế này nhẹ nhàng quá, chả có chút thách thức nào~ Mày nói xem sao huấn luyện viên không nghĩ ra chuyện có người cưỡi sói Bạc Phong chạy tới nhỉ? Đáng lẽ ra phải cấm hết, bắt mọi người chạy bộ mới đúng chứ~ Cơ mà tụi mày cũng nên thử đi, đời người cưỡi sói được mấy lần?"

Đám alpha chưa từng cưỡi sói: ...

Chớp mắt, cả bọn mắt đỏ ngầu, nghiến răng ken két, ghen tị đến biến dạng cả mặt!

Lộ Kiêu tiếp tục "trà xanh" trắng trợn, cái kiểu khoe khoang không thèm che đậy, đuôi mà có là đã vểnh lên tận trời. Tịch Triệu vỗ nhẹ đầu Ân Kỳ, cả hai nhìn thấy trong mắt nhau một tia bất lực và câm nín.

Ân Kỳ: Gâu gâu! (Sao con sói nhỏ ông nuôi lại giống em trai tui, toàn gây chuyện thế hả?)~

Tịch Triệu không muốn nhận danh "người nuôi", cảm giác thân phận này có chút "hạ thấp chỉ số thông minh" của anh.

Hoàn thành lời hứa với em trai, Ân Kỳ dùng mũi cọ nhẹ mu bàn tay Tịch Triệu, nhảy vọt một cái, biến mất vào rừng sâu.

Nhìn con sói Bạc Phong đầy uy áp đi xa, vài alpha lớp A liếc mắt ra hiệu cho nhau, lén lút tụ lại. Chưa kịp mở miệng, một cái đầu sói nhỏ hơn bất ngờ thò ra từ bụi cây trên đầu, nhe răng gầm gừ:

"Gâu!!!"

"Ááá! Tránh ra!"

"Đừng! Đừng cắn tui!"

Mấy alpha gào lên thảm thiết, sợ đến ngồi bệt xuống đất. Trong lúc hoảng hồn, một tiếng huýt sáo ngắn vang lên từ phía trước. Ân Nhã lập tức rút lui, bị Ân Kỳ quay lại ngoạm gáy lôi đi, lần này mới thật sự rời khỏi.

Theo hướng tiếng huýt sáo, thiếu niên tóc đen đứng dưới bóng cây, đôi mắt đen sâu thẳm lặng lẽ nhìn sang. Chẳng nói lời nào, nhưng lại khiến người ta rợn tóc gáy, nhất thời không rõ dưới chân anh là bóng cây hay thứ gì khác.

Nhận ra mình bị dọa, đám alpha tức tối, vừa lộ vẻ không thiện chí, đã bị một bóng dáng hung hăng hơn chắn ngang tầm mắt, như thú bảo vệ thức ăn.

"Nhìn gì mà nhìn? Mắt thừa thì đi hiến đi." Đôi mắt hổ phách của Lộ Kiêu ánh lên vẻ hung dữ, chẳng thua gì con sói hoang chưa thuần.

Một alpha dẫn đầu hít sâu, cố giữ vẻ tự nhiên: "Lộ Kiêu, cậu—"

Chẳng buồn nghe lời giả tạo, Lộ Kiêu túm cổ áo alpha, cúi sát xuống, mắt hung tợn, như thể nghe được tiếng móng vuốt thú cào trên mặt đất: "Tối qua ngủ ngon không? Tao ngắm sao trên núi cả nửa đêm, cảnh đẹp lắm."

Alpha tái mặt, liếc nhanh qua Cát Lâm – kẻ từ lúc Lộ Kiêu xuất hiện đã xám ngoét mặt mày – rồi cau mày khó hiểu: "Tôi không biết cậu đang nói gì."

"Mày không cần biết, tao trước giờ xử người đâu cần lý do," nhìn alpha càng hoảng, Lộ Kiêu gằn từng chữ, "Còn lại, tao sẽ tìm từng đứa một. Giờ thì—"

Hất tay ném alpha ra, thiếu niên tóc nâu bẻ khớp tay, phát ra tiếng xương kêu răng rắc, nghiêng đầu cười "rạng rỡ": "Các bạn học yêu quý của tao, hôm nay huấn luyện quân sự, hay là tụi mình cùng 'giao lưu' một chút nhé~"

Đám alpha lạnh toát sống lưng.

---

Có Lộ Kiêu ở đó, ánh hào quang chỉ thuộc về hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!