Chương 32: Thật là buồn

"Sói Bạc Phong có trí thông minh tương đương trẻ năm đến bảy tuổi, Ân Nhã là đứa trẻ thông minh nhất khu bảo tồn của chúng tôi." Người nuôi thổi còi, chú sói con tên Ân Nhã lập tức ngoan ngoãn dừng, để người nuôi vừa giới thiệu vừa giảng giải tập tính. Tống Lễ Thu nhân lúc này gọi các alpha từng lớp.

Tống Lễ Thu: "Động vật cũng cảm nhận được tin tức tố alpha, nên nhiều quân nhân alpha dùng tin tức tố để xua đuổi thú dữ hoặc truyền tín hiệu hòa bình khi làm nhiệm vụ ngoài trời." Mắt sắc như chim ưng lướt qua học sinh đang nghĩ ngợi, tin tức tố alpha trưởng thành đè nặng vai mọi người. "Người ta nghĩ tin tức tố alpha thường hung bạo, nhưng nếu dùng đúng cách, nó cũng có thể dịu dàng."

Vừa dứt lời, mọi người cảm nhận khí thế Tống Lễ Thu thay đổi. Cảm giác bài xích từ pheromone đồng giới vẫn còn, nhưng không còn thù địch, thậm chí truyền tín hiệu "thân thiện". Ân Nhã cúi đầu, để Tống Lễ Thu vuốt lông trán.

"Sói Bạc Phong tính tình vốn ôn hòa. Tiếp theo, mỗi người có một cơ hội dùng tin tức tố thể hiện thiện ý, được nó chấp nhận như tôi." Tống Lễ Thu thu tay, "Tôi sẽ quan sát tin tức tố các em, nếu Ân Nhã có dấu hiệu bị kích động, tôi sẽ ngăn ngay. Kết quả sẽ tính vào điểm huấn luyện quân sự."

Nghe liên quan tới điểm số, đám alpha r*n r*, còn beta và omega sau lưng thì không khỏi phấn khích, đây là lần đầu họ được xem huấn luyện alpha trực tiếp!

Nhân viên dựng lưới cách ly tin tức tố, Tống Lễ Thu giảng vài kỹ thuật kiểm soát, rồi lấy danh sách gọi theo thành tích.

"Số 54021, Âu Dương Vũ Ngạn."

Một alpha bước ra trước Ân Nhã, Tịch Triệu nhận ra là người khi nãy vừa nhìn mình chằm chằm.

Alpha mặt lạnh tanh, nắm tay, chậm rãi thả tin tức tố. Ân Nhã liếc một cái, vài giây sau vẫy đuôi, nằm xuống, chẳng thèm để ý.

Âu Dương Vũ Ngạn định tăng tin tức tố, nhưng Tống Lễ Thu ra hiệu dừng, gọi người tiếp theo.

"Vua" đứng nhất thành tích còn thất bại, các alpha ở sau càng lo lắng, như đèn kéo quân, chẳng ai khiến Ân Nhã có phản ứng thân thiện.

Quan sát một lúc, Tịch Triệu xác định họ quá căng thẳng.

Tin tức tố phản ánh cảm xúc thật của alpha và omega, động vật nhạy bén hơn. Đám thiếu niên non nớt, căng thẳng, không biết che giấu cảm xúc, Ân Nhã sao muốn tương tác?

Người nuôi sốt ruột, xoa tay khuyến khích: "Đừng sợ, Ân Nhã ngoan lắm, chưa từng tấn công ai. Hãy xem nó như bạn, thể hiện tình cảm, thêm chút yêu thương. Nếu thật sự không được, thôi thì hãy nghĩ đến người mình thích đi, nó sẽ cảm nhận được hết ấy."

Học sinh cười phá lên.

"Phép màu tình yêu à?"

"Thầy cô bảo không được yêu sớm mà haha!"

"Là love! L-O-V-E! Tình yêu vĩ đại!"

Nhưng thấy alpha tiếp theo với mái tóc nâu xoăn đặc trưng, chẳng ai dám đùa nữa.

Thiếu niên tóc nâu đến, Ân Nhã đang ngủ bỗng ngẩng đầu.

Im lặng đến kỳ lạ, thiếu niên và sói con đối mắt nhau, hổ phách và mắt vàng giống nhau đến kỳ diệu.

Vài giây sau, Ân Nhã hướng về phía Lộ Kiêu mà ngửi ngửi, hắn nghiêm túc ngồi xổm, cũng ngửi lại.

Tịch Triệu ở góc nhìn rõ: ...

Sao cậu lại ngửi theo?

Người khác không thấy chi tiết, chỉ thấy Ân Nhã cúi đầu để Lộ Kiêu vuốt, cả hai im lặng, toát khí chất "đại ca/sói ngầu".

Ân Nhã: Hương chó quen quá! Đồng loại!

Lộ Kiêu: Lông mềm quá! Sờ sướng ghê!

Một người một sói "lạnh lùng" kết thúc tương tác. Trừ Tịch Triệu, chẳng ai biết Lộ Kiêu mặt tuy khó ở nhưng trong lòng đang sướng điên.

Thu mắt, Tịch Triệu nghĩ, đây là cảm ứng đồng loại của họ chó sao?

---

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!