Tịch Triệu sớm biết mình sẽ đạt điểm thế nào. Kiếp trước, anh từng là quái vật vượt qua bao thiên tài, nếu giờ không làm nổi bài thi cấp ba, chắc các thầy cô sẽ xuyên không theo mà mắng anh "đồ nghịch tử". Tiếc là các môn Lịch sử, Văn học cần thời gian dài để tích lũy kiến thức. Anh mất điểm nhiều vì thời gian ghi nhớ hệ thống còn ngắn.
Quyết định rồi, mỗi ngày dành thêm một tiếng nghiên cứu lịch sử phát triển sáu giới tính ABO.
---
Cả trường sôi nổi bàn tán đến sáng, không ngờ nhân vật trung tâm lại chẳng màng, vẫn đi ngủ đúng giờ như thường.
Sáng hôm sau thức dậy đều đặn, vừa nghe đài tiếng Anh vừa rửa mặt. Xong xuôi, Tịch Triệu mới chậm rãi mở điện thoại.
Dù đã đoán trước, thấy thông báo bùng nổ trên mọi nền tảng, anh vẫn muốn cảm thán "mọi người rảnh thật". Bỏ qua các yêu cầu kết bạn và những tag kỳ lạ, chỉ còn "lululululu" tự thêm mình vào danh sách.
Mở tin nhắn của bạn học Lộ, 99+ tin từ hắn, Tịch Triệu bình thản đọc từ đầu đến cuối, tổng kết ba giai đoạn.
Từ chín giờ tối, hàng xóm bắt đầu spam "!" hoặc tiếng hét vô nghĩa. Chắc nhận ra Tịch Triệu đã ngủ, hắn chuyển sang giai đoạn hai, tự nói tự sướng, tự vui tự cười. Nếu Lộ Kiêu bảo mình đã phân thân thành "Lộ Đại Bảo" và "Lộ Nhị Bảo", Tịch Triệu cũng chẳng ngạc nhiên, còn hỏi "Có chắc chỉ có hai thôi không? Hay là tìm thêm xem".
Sau khi "Lộ Đại Bảo" và "Lộ Nhị Bảo" phối hợp diễn xong, sang giai đoạn ba—khoe meme. Nhiều loại khác nhau, nội dung đa dạng, khó để mà không nghi ngờ hắn cả ngày không làm gì, chỉ ngồi đó sưu tầm meme.
Lướt đến dòng cuối cùng, câu "nhớ ra ban công nhìn" kết thúc đợt oanh tạc tin nhắn hoành tráng.
Quả nhiên, Tịch Triệu nhặt được cục giấy gói sô
-cô
-la trên ban công. Lần này chibi mắt lấp lánh giơ ngón cái, đầu đội dãy "666" đậm, chỉ thiếu dòng "502 gửi lời chúc mừng và khen ngợi nhiệt liệt".
Tốt, đại quân chibi lại thêm một mãnh tướng.
Đặt "Lộ Kiêu tức giận", "Lộ Kiêu kiêu ngạo", và "Lộ Kiêu tán thành" mới toanh ở cạnh nhau, Tịch Triệu bỗng thấy mình cần tìm chỗ "an cư" cho chúng.
---
Lề mề một lúc, Tịch Triệu ra ngoài muộn năm phút. Vào thang máy, hành lang vang bước chân dồn dập kèm giọng quen thuộc.
"Đợi đợi đợi! Đợi—đợi—Tịch Mã khai môn!!"
Tịch Triệu: ...
Anh do dự giữa "đóng cửa ngay", "đóng cửa vô cảm", và "cười khẩy đóng cửa nhanh". Cuối cùng, tia lương tâm yếu ớt chiến thắng, anh nhấn giữ nút mở. Con chibi vừa thu nuôi nhảy từ giấy ra, phóng to hết cỡ, xông vào thang máy.
Nếu đời Tịch Triệu là dòng xe trật tự, bạn học Lộ chắc chắn là vụ tai nạn, mang theo sự bất chấp và l* m*ng, làm chao đảo cả những phân tử không khí xung quanh.
"Sáng tốt lành!"
Đôi mắt đen lướt mái tóc nâu xoăn hơi rối, Tịch Triệu lóe ý nghĩ kỳ lạ nhưng có lý—hắn nghe tiếng anh ra ngoài nên mới hộc tốc chạy theo, đúng không?
"Tao biết mày chắc chắn ra ngoài giờ này mà, nên cố ý dậy sớm mười phút!" Lộ Kiêu đắc ý.
Tịch Triệu nhạt nhẽo thu ánh mắt.
—Quả nhiên, đoán làm gì cho mệt.
---
Sáng nay bên cạnh bỗng dưng xuất hiện một con chim sẻ đốm lông nâu, vênh váo ríu rít, lúc thì nhảy bên trái, lúc thì nhót bên phải, đôi cánh còn thỉnh thoảng quệt qua tay anh, tạo nên luồng gió nhẹ
Tịch Triệu biết mình không nghe nổi tài liệu, lười lấy tai nghe. Ra khỏi thang máy, Lộ Kiêu vẫn cảm thán khu thảo luận bị chiếm sóng tối qua, nói rồi huých Tịch Triệu, mắt hổ phách tò mò: "Mày điểm như thế, sao trước giờ thi không tốt?"
Im lặng chốc lát, Tịch Triệu nghiêm mặt: "Thật ra, đây là kế hoạch tôi ấp ủ lâu rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!