Chương 158: Ngoại truyện: Đại tác chiến cầu hôn (Hết)

Chuyện "cầu hôn" vốn không phải điều Lộ Kiêu cố tình nghĩ tới, nhưng khi hai chữ này lướt qua đầu, phản ứng đầu tiên của hắn không phải "giật mình", mà là "À, đúng rồi, mình với anh ấy có thể kết hôn kia mà."

Mọi thứ tự nhiên, thuận lý thành chương.

Hôm đó, hắn đang dẫn đội truy bắt một đám tội phạm bị truy nã, định vượt rừng biên giới để trốn ra nước ngoài. Lộ Kiêu rượt ba ngày ba đêm, cuối cùng chặn được chúng gần đường biên.

Nhiệm vụ không quá khó. Nhưng khi chuẩn bị còng tay tên cầm đầu, Lộ Kiêu đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Hắn lao tới, một tay kéo đồng đội đang vô tư ra, tay kia giương súng bắn trúng tay súng bắn tỉa ẩn nấp trong bóng tối. Chim rừng hoảng loạn bay tán loạn, đội đặc nhiệm mới nhận ra đám tội phạm này còn một tên đồng lõa tiếp ứng.

Sau khi thu đội, đồng đội được cứu cảm ơn rối rít.

Sau khi rút quân, đồng đội được cứu cảm kích rối rít: "Sếp, chẳng biết nói gì hơn, nếu không có cậu, chiếc nhẫn tôi mới mua chắc chẳng có cơ hội đưa ra. Cưới xong, cậu nhất định phải đến uống ly rượu mừng nhé!"

"Anh sắp cưới à?" Lộ Kiêu hơi bất ngờ.

Người đồng đội này chuyển từ đội khác sang, lớn hơn Lộ Kiêu kha khá, ban đầu còn không phục 'thằng nhóc' này làm đội trưởng. Qua vụ này, anh ta đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục quân hàm thiếu tá của Lộ Kiêu.

Anh ta kể đã quen bạn gái nhiều năm, định sau nhiệm vụ này về quê làm đám cưới. Nếu phát súng đó không được Lộ Kiêu kịp kéo ra, không chết cũng tàn phế.

Đội đặc nhiệm toàn tinh anh, năng lực xuất sắc, nhưng cũng phải đối mặt với vô vàn rủi ro. Thấy không khí hơi nặng nề, đồng đội khác vội đùa vui an ủi, rồi nhanh chóng kéo chủ đề về đám cưới của anh chàng.

Nhắc đến người thương, gã alpha cao to bỗng ngại ngùng, gãi gáy khoe ảnh bạn gái, bị đám lính tráng trêu đến đỏ mặt.

Đến giờ Lộ Kiêu vẫn chẳng rõ lúc đó mình nghĩ gì, hay chẳng nghĩ gì cả. Có lẽ chỉ là xúc động của bản năng, hắn vô thức hỏi đồng đội một câu: "Cầu hôn thì thường phải chuẩn bị gì?"

Tĩnh lặng.

Cả đội im phăng phắc, nhìn nhau, rồi bùng nổ phấn khích.

"Trời ơi, đại ca, cuối cùng anh cũng cưới giáo sư Tịch rồi hả?!"

"Aaaa! Xong rồi, tôi lại tin vào tình yêu nữa rồi!"

"Định ngày chưa? Địa điểm đâu? Cho tụi tui làm phù rể nha? Tụi tui sẽ làm đội phù rể ngầu bá cháy nhất luôn!"

Bị vây giữa lằn ranh, Lộ Kiêu ngơ ngác. Hắn với Tịch Triệu yêu nhau gần chục năm rồi, cưới nhau chẳng phải là chuyện bình thường sao?

Có cần kích động thế không?

Thật ra đây là một góc nhìn sai lệch.

Giáo sư Tịch là đối tượng được bảo vệ trọng điểm, thiếu tá Lộ lập nhiều chiến công, hai người luôn thu hút mọi ánh nhìn, nhưng cũng chẳng bao giờ giấu giếm mối quan hệ thân mật này.

Nói đến đây, Lộ Kiêu phải cảm thán sự điềm tĩnh siêu phàm của đại ma vương nhà mình.

Ở nhà, rảnh rỗi thì cùng đi siêu thị. Gặp người quen, Lộ Kiêu còn cố giữ vẻ "chính trực của thiếu tá", lén nhét túi khoai tây chiên về kệ. Liếc sang, Tịch Triệu gật đầu chào xong, rất tự nhiên ném một chai dầu gội vào giỏ.

Lộ Kiêu: ...

— Mà lại còn loại bạc hà siêu the.

Tịch Triệu: "Chẳng phải em tìm review bảo muốn thử sao?"

Kẻ thường xuyên bị "làm" thành bánh su kem trong mùi bạc hà mát lạnh đỏ mặt tía tai.

Theo lời giáo sư Tịch, hai người ở bên nhau chẳng vi phạm luật, cũng không trái đạo đức, có gì phải che che giấu giấu? Lộ Kiêu cũng nghĩ thế.

Nhưng phải thừa nhận, dù xã hội giờ cởi mở, hai alpha yêu nhau vẫn không được số đông nhìn nhận tích cực. Bản năng bài xích đồng giới của alpha, thiếu an ủi tin tức tố trong kỳ mẫn cảm... Lịch sử không phải không có cặp đôi AA, nhưng ở vị trí cao mà đi cùng nhau cả đời thì hiếm đến đếm trên đầu ngón tay.

Sau khi được đồng đội "phổ cập", Lộ Kiêu mới biết nhiều người lén cá cược khi nào hai người chia tay, thậm chí còn đồn đại rằng sau lưng họ chắc chắn có "giao dịch lợi ích" gì đó...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!