Chẳng bao lâu sau Ngôn Nho Ngữ dựa theo số nhà cô gửi mà tìm đến nới, lúc đến còn xách theo mấy túi nguyên liệu nấu ăn.
"Thầy, sao anh mua nhiều đồ như vậy làm gì?"
Lan Ninh nhận mấy chiếc túi anh đang
cầm, nhìn vào trong túi một chút, thịt bò, giá ngàn tầng, xương sườn,
bánh trôi, bên trong có không ít đồ.
Ngôn Nho Ngữ nói: "Tôi đi dạo siêu thị một vòng cho quen nên tiện tay mua luôn."
Lan Ninh: "…
"Đi dạo siêu thị cho quen … Chòm kim ngưu không hổ danh gánh trách nhiệm tham ăn trong mười hai chòm sao. Cô xách mấy túi nguyên liệu tới nhà bếp, mở tủ lạnh ra nhìn qua:"Trong nhà cũng
không thiếu rau dưa, nên không cần mua thêm đồ ăn nữa."
"Ừm.
"Ngôn Nho Ngữ cũng nhìn quanh nhà, ánh mắt của anh dạo qua một vòng liền nói với Lan Ninh"Điều kiện sống ở đây cũng khá tốt, có điều chủ nhà trọ của cô chỉ sống một mình sao?"
"À, ba mẹ con bé đều ở nước ngoài, chỉ có mình nó."
Thì ra là như vậy. Ngôn Nho Ngữ gật gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Lan Ninh lấy
đồ ra rồi nói với Ngôn Nho Ngữ:
"Vậy chúng ta cắt rau cỏ ra trước đã, đợi lát nữa Khúc Đồng dậy thì có thể ăn được rồi."
Ngôn Nho Ngữ nghe xong liền chau mày: "Ở chung với cô, chủ nhà trọ quả là có lộc ăn."
Lan Ninh quay người về phía anh mà nhỏ giọng nói nói: "Bởi vì tiền thuê nhà con bé lấy siêu siêu thấp luôn!
"Ngôn Nho Ngữ cười mỉm một cái, đi vào nhà bếp giúp cô thái rau. Sau khi Khúc Đồng từ phòng ngủ đi ra, liếc mắt liền thấy người đàn ông đẹp trai thành thục đang thái rau trong phòng bếp nhà mình. Cô dụi dụi mắt, còn cho rằng mình còn chưa tỉnh ngủ. Lan Ninh vừa thấy cô đi ra, liền đặt giá ngàn tầng đã cắt gọn gàng vào một chiếc đĩa lớn, mà nói với cô:"Em đã tỉnh chưa, vừa đúng lúc ăn cơm được rồi."
"Đây là…?" Khúc Đồng mở to mắt nhìn Ngôn Nho Ngữ.
"À, tối nay chị làm lẩu nên mời thầy cùng tới ăn luôn, thuận tiện chúc mừng anh ấy dọn nhà mới."
"Như vậy à, chào thầy!" Khúc Đồng cười cúi người chào Ngôn Nho Ngữ.
"Chào em.
"Ngôn Nho Ngữ nhìn cô gật gật đầu, tiếp tục cắt súp lơ trên tay. Cây súp lơ này là anh đặc biệt mua thêm. Khúc Đồng nhìn một đống bát sạch đang đặt trên bồn rửa bát, vẻ mặt khó tin mà nhìn Lan Ninh:"Chị Lan Ninh, bữa trưa vừa ăn buffet, tối chị còn ăn lẩu
được nữa à?"
Tại sao không thể? Lan Ninh kỳ quái nhìn cô nàng,
"Chị làm việc cả buổi trưa, cô cho rằng chị ngủ cả chiều như cô đấy à? Hơn nữa thầy ấy ăn nhiều lắm."
Ngôn Nho Ngữ hạ một nhát dao thật mạnh, khiến một đóa hoa súp lơ bay ra ngoài: "Cô khiêm tốn quá rồi."
"Đâu có đâu có.
"Lan Ninh nhìn bông súp lơ vừa bay ra, bất chợt liền cảm thấy sau lưng thật lạnh. Khúc Đồng nhặt miếng súp lơ vừa rơi xuống đất, đưa cho Lan Ninh rửa:"Nhắc mới nhớ
thầy họ gì vậy, em nên xưng hô với anh thế nào ạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!