Chương 31: (Vô Đề)

Rõ ràng là người hầu nghe cậu nói vậy thì đã thỏa hiệp, Tề Hoan thở phào một cái, cậu đang lo rằng tên tuổi của Otto tiên sinh sẽ không có đủ lớn để uy hiếp người hầu, có lẽ là ngày thường Otto tiên sinh rất khắt khe với người hầu nên bọn họ đều có vẻ sợ ông ta, đây đúng là may mắn.

"Xin ngài! Đừng!" Người hầu không ngờ là chàng trai có vẻ ngoài đẹp đẽ nhìn rất phong độ dịu dàng này lại có hành động đê tiện như vậy, ông chủ bình thường cũng khá là dễ nói chuyện nhưng chỉ là đối với người nhà thôi, còn đối với người hầu thì Otto tiên sinh nghiêm khắc đến đáng sợ.

Có một lần người hầu thân cận không cẩn thận làm cà phê dính lên bộ lễ phục của ông ta liền bị ông ta sai người ném vào trong chuồng ngựa, nhốt ba ngày ba đêm không cho uống một miếng nước nào, lúc được đưa ra đã sắp chết tới nơi.

Sau đó người hầu thân cận này bị sa thải, về sau nữa không có ai biết được tung tích của người này.

Người hầu kia đã đi theo làm việc cho Otto tiên sinh được ba năm rồi, tình cảm cũng sâu hơn mà con bị đối xử như vậy, còn cô chỉ là một hầu gái bình thường, nếu vị tiên sinh này tố cáo thì hậu quả thật sự rất khó mà tưởng tượng được.

Nhưng nếu như cô nói vài chuyện không nên nói làm hỏng kế hoạch của Otto tiên sinh thì cũng chỉ có con đường chết!

Cô hầu cầu xin "Van xin ngài, cái chén này mà vỡ thì cho dù tôi có làm thuê cả đời cũng không đền nổi, chắc chắn sẽ bị ông chủ đuổi việc, cầu xin ngài hãy thương xót tôi một chút đi."

"Thứ tôi muốn biết cũng không nhiều, chỉ cần cô nói cho tôi biết vợ trước và nhị tiểu thư chết như thế nào, còn cả mục đích mà Otto tiên sinh mời chúng tôi tới đây là được rồi."

Cô hầu há hốc miệng, cô không ngờ là chỉ mới qua một buổi trà chiều thôi mà chàng trai này đã phát hiện ra có âm mưu, phát hiện ra Otto tiên sinh có kế hoạch khác, lúc trước Otto tiên sinh còn định giấu qua hai ngày nữa mới công bố ra.

Cho dù cô không nói thì sợ rằng người này cũng sẽ sớm biết được mục đích của Otto tiên sinh thôi.

Ánh mắt nhìn tới cái chén sứ đang được Tề Hoan đong đưa kia, cô hầu nhỏ giọng nói "Tôi chỉ biết được vài điều nhỏ nhặt, nếu tôi nói cho ngài thì sau này ngài sẽ không tố cáo tôi nữa sao?"

Tề Hoan nghĩ thầm trong lòng, thành công rồi.

"Nguyện lắng tai nghe."

Người hầu nói rõ mục đích lần mời khách này của Otto tiên sinh cho Tề Hoan nghe, cậu hơi gật đầu, điều này cũng không khác với suy đoán của cậu lắm, may là lúc uống trà chiều cậu không có làm ra chuyện gì bị người chú ý, thấy người hầu không nói Tề Hoan hỏi tiếp "Sau đó thì sao, người vợ trước đây và nhị tiểu thư chết như thế nào?"

"Cái này tôi thật sự không nói được, Tề tiên sinh, xin ngài thả tôi đi đi, cái gì nên nói tôi đều nói cả rồi." Người hầu lắc đầu nói, nhưng khi nhìn thấy Tề Hoan cầm cái chén sứ lên thì cô nhắm mắt dứt khoát nói "Cho dù ngài ném vỡ chén sứ cũng vô dụng thôi, nếu nói ra tôi sẽ chết."

Lần này Tề Hoan thấy người hầu quyết tuyệt như vậy là biết cô sẽ không nói thêm cái gì nữa, mà cậu sẽ không thật sự ném vỡ chén sứ để vu tội cho người bình thường, có thể nghe được những chuyện này cũng đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Nguyên nhân cái chết của vợ trước và nhị tiểu thư chính là bí ẩn quan trọng nhất ở trong phó bản lần này, tất nhiên phó bản sẽ không để cậu dễ dàng tìm ra chân tướng như vậy, cho dù người hầu có nói cho cậu biết thì đó cũng chỉ là lời nói từ một phía.

Đáp án thật sự chắc chắn sẽ được giấu kỹ.

Tề Hoan đứng dậy đặt chén sứ lên mặt bàn, người hầu đứng bên cạnh nơm nớp lo sợ, cho tới khi cậu móc ví từ từ trong túi ra rồi lại rút ra một xấp tiền, lại viết thêm một tờ chi phiếu nữa.

Người hầu vẫn không rõ là Tề Hoan định làm cái gì.

"Cầm đi, cảm ơn cô đã nói cho tôi biết nhiều chuyện như vậy, lúc nãy tôi có lý do nên không thể không làm như vậy, mong cô đừng để bụng, không biết số tiền này có đủ cho cô sống về sau hay không, chi phiếu có thể đổi ở bất cứ ngân hàng nào, đây là tôi đền bù cho cô." Tề Hoan cầm tiền và chi phiếu đặt vào trong đôi tay thô ráp của người hầu.

"Số tiền này là để cho cô tự do lựa chọn, tôi sẽ không nói với Otto tiên sinh về những lời mà cô đã nói, cô có thể cầm tiền này rồi tiếp tục làm việc ở đây, tất nhiên nếu như cô không muốn làm ở đây nữa thì có thể cầm tiền này đi làm buôn bán nhỏ hoặc là học nghề nào đó, nếu cô muốn tới nơi khác làm việc tôi cũng có thể viết cho cô một lá thư đề cử."

Tề Hoan nói rất thành khẩn, cũng không có giọng điệu cao ngạo như Otto tiên sinh, số tiền này đủ để cô chi tiêu cả đời rồi, không phải, là đủ cho nhà cô và con cái của cô tiêu xài một đời, cho dù cô có đi làm thuê cả một trăm năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Người hầu bị chuyện tốt này rơi trên đầu làm cho choáng váng đầu óc, vẻ mặt không dám tin hỏi "Cái này thật sự là cho tôi sao? Những chuyện tôi nói thật ra không đáng nhiều tiền như vậy, qua hai ngày nữa Otto tiên sinh cũng sẽ nói cho các ngài biết."

"Nhưng cảm ơn cô đã nói trước cho tôi biết." Tề Hoan mỉm cười tỏ vẻ áy náy.

May mà thân phận này của cậu có nhiều tiền.

Mắt người hầu đỏ hoe vì cảm động, có số tiền này mỗi ngày cô không cần phải nơm nớp lo sợ sẽ bị sa thải vì làm việc không tốt nữa, thậm chí cô có thể quay về nhà sống cùng với người thân.

Cô lau nước mắt kích động nói "Tề tiên sinh, cảm ơn ngài, cho dù hành động lúc nãy của ngài chẳng phong độ chút nào nhưng tôi vẫn tin rằng ngài là người tốt, việc liên quan tới cái chết của phu nhân tôi không thể nói được nhưng ngài có thể tới phố Carnaby, ở đó có một tiệm may rất nổi tiếng, chủ tiệm chính là bạn thân của phu nhân trước đây, lúc bình thường không có việc gì phu nhân sẽ tới đó chơi, có lẽ bà ấy sẽ biết một chút tin tức về tình hình lúc đó."

Tề Hoan không ngờ là người hầu còn tiết lộ manh mối về người vợ trước, đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn mà, xem ra cậu phải tìm cơ hội đi ra ngoài một chuyến mới được.

Nhưng mà bây giờ thì không thể đi được, tối nay cậu cần phải tới thăm dò tin tức từ chỗ Otto tiên sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!