Chương 22: (Vô Đề)

Edit: Cún Bông

Dĩa tiên nhanh chóng nắm lấy cổ của người chơi, chuẩn bị siết tay giết chết, nhưng lúc trước chỉ cần ba giây là có thể hoàn thành, bây giờ lại giống như bị bấm nút tạm dừng vậy.

Cho dù có dùng sức cỡ nào thì người ở trong tay cũng không phát ra chút tiếng nào, vững như bàn thạch, khác hoàn toàn với những người chơi khác mà nó giết trước đây.

Điều này không khoa học, làm sao lại có người chơi có thể im lặng như vậy khi bị nó giết.

Dĩa tiên cúi đầu, dùng hốc mắt trống trơn của nó nhìn xuống dưới mới thấy hình như là nó tìm nhầm đối tượng trừng phạt rồi, người trước mắt nó không phải Tề Hoan, nó cũng không biết người này, lại có cảm giác cực kỳ áp lực.

Loại cảm giác áp lực này khắc thật sâu, linh hồn của nó cũng không nhịn được mà run lên.

—– Mặc dù không biết rõ thân phận của đối phương là gì, nhưng trực giác nói cho dĩa tiên biết, đây là đại lão nó không thể chọc nổi.

Thứ quỷ am hiểu nhất chính là xem xét thời thế, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, nó thăm dò thấy người nó nắm trong tay vẫn luôn ngồi im không động đậy thì chậm rãi buông tay ra, rồi lùi dần về phía bảng điện tử, tính giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Chỉ cần trở về thế giới internet thì nó sẽ được an toàn.

Nhưng lúc này Bùi Lạc lại ngạc nhiên không nói nên lời, hắn đang ở thế giới thật thì tại sao lại gặp được quỷ hồn? Hơn nữa quỷ hồn này còn có gan khiêu khích hắn.

Ngay lập tức hai bên rơi vào một bầu không khí vừa quỷ dị vừa hài hòa.

Lúc dĩa tiên chỉ còn cái đầu chưa lùi vào trong bảng điện tử thì đôi môi mỏng của Bùi Lạc khẽ mở ra, phun ra hai chữ lạnh lẽo.

"Ra ngoài."

Dĩa tiên nghe đại lão nói chuyện thì cả thân hình cũng run lên, nhưng nó không muốn chết, ai ngờ ngay sau đó lại cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ trực tiếp lôi nó từ trong thế giới internet ra ngoài.

Dĩa tiên té trên mặt đất, trong đầu trống rỗng, đây là động tác âm phủ gì vậy?

Bùi Lạc không muốn nhiều lời, cho dù bây giờ thần lực của hắn có suy yếu, nhưng chỉ cần phất tay một cái thì loại quỷ hồn cấp thấp này cũng có thể tan thành mây khói, nhưng bây giờ hắn có chuyện quan trọng hơn muốn hỏi "Quỷ hồn trong trò chơi giải cứu tại sao lại có thể đi vào thế giới thật, quy tắc không nói cho mày biết hậu quả sao?"

Bùi Lạc quản lý sống chết, con người cũng không quá quen thuộc đối với hắn, nhưng trước khi ngủ say hắn là thần của vạn quỷ, được quỷ hồn bái lạy, không có quỷ nào là không biết hắn.

Hai trăm năm trước để cứu vớt những quỷ hồn bị oan khuất, Bùi Lạc đã sáng tạo ra một thế giới mới, quy tắc của thế giới mới tạo thành hệ thống, những người gần chết có thể qua lại giữa hai thế giới, thông qua việc tìm ra những lời giải giúp quỷ hồn rửa sạch oan khuất mà nhận được thêm tuổi thọ, mà căn cứ vào quy tắc trong trò chơi giải cứu thì quỷ không được vào luân hồi, nhưng không có khả năng qua lại giữa hai giới như con người.

Đây là điều luật thép quan trọng nhất, là quy tắc trói buộc quỷ hồn, để chúng không thể quấy phá sinh hoạt hằng ngày của con người, như vậy có thể bảo vệ con người ở một mức độ nào đó, cũng có thể hóa giải nỗi oan khuất của quỷ hồn. Lúc sáng tạo trò chơi giải cứu, Bùi Lạc chỉ tạo ra mười thế giới con, sau này các thế giới con có thể dựa theo quy tắc tự mở rộng, năng lực của quỷ hồn cũng khác nhau, quỷ hồn trước mắt rõ ràng chỉ là một con dã quỷ cấp thấp nhất lại có gan vi phạm quy tắc quan trọng nhất của thế giới.

Nếu là trước đây, đối với những dã quỷ vi phạm quy tắc thì Bùi Lạc sẽ trực tiếp làm cho chúng hồn phi phách tán, nhưng có lẽ gần đây hắn tiếp xúc với cậu bé Hoan Hoan nhiều hơn, thành ra tính cách của Bùi Lạc cũng đã có thêm một chút nhân tính.

Dĩa tiên nằm trên mặt đất nghe tới thế giới thật thì mê mang hỏi "Thế giới thật là cái gì? Tôi không phải đang ở thế giới thật sao?"

Nhìn vẻ mặt của nó không giống như đang giả vờ, Bùi Lạc nhăn mày, chỉ sợ là quỷ hồn cấp thấp chưa từng được nghe về thế giới thật, xem ra trải qua hai trăm năm làm cho quy tắc càng hoàn thiện.

Nhưng vì sao quỷ hồn lại thông qua việc hắn và cậu bé Hoan Hoan trò chuyện đi tới thế giới thật? Chẳng lẽ là cậu bé Hoan Hoan đóng gói nó gửi tới?

Bây giờ Bùi Lạc đã có thể hiểu về bưu phẩm, nhưng từ ngữ mua hàng từ trên internet, từ đóng gói cũng là đọc được từ trong sách.

Bùi Lạc hỏi nó "Mày biết cậu bé Hoan Hoan không?"

Dĩa tiên sợ tới mức nói không ra lời, quỷ hồn ở trong trò chơi chỉ cần tuân thủ quy tắc là có thể đem người chơi đùa giỡn ở trong lòng bàn tay, nhưng khi bọn họ đi vào thế giới thật có nhiều dương khí ít âm khí thì chúng lại là bên yếu thế, nghe được câu hỏi của đại lão nó cẩn thận nhớ lại tên của tất cả những người chơi, không có ai tên là cậu bé Hoan Hoan cả.

Nó run run lắc đầu "…. Không biết."

"Vậy mày đến đây bằng cách nào?" Bùi Lạc thay đổi cách hỏi.

"Có một người tên là Tề Hoan thua trò chơi, dựa theo quy tắc, tôi là từ trong điện thoại của cậu ta đi ra ngoài…." Dĩa tiên càng nói giọng càng nhỏ, không ngờ rằng Tề Hoan với đại lão có mối quan hệ rất thân thiết, nếu không thì tại sao lại dùng đạo cụ làm nó đi tới chỗ này.

Dĩa tiên hối hận đến đứt từng đoạn ruột, nếu biết trước sau lưng cậu có đại lão, cho dù là có bị khiêu khích cũng sẽ không nóng đầu mà đi trên chọc cậu ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!