Chương 14: (Vô Đề)

Tề Hoan đứng trước tủ lạnh, không biết mình đã đoán sai chỗ nào.

Tất cả manh mối đều là đang chỉ việc viện trưởng giết Tina, bọn họ cũng đã tìm thấy đầu Tina ở trong phòng viện trưởng.

Vậy tại sao đáp án lại sai?

Lúc trong đầu cậu nhanh chóng suy nghĩ thì viện trưởng đã chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ, cô nở nụ cười trên gương mặt tái nhợt, hai tay cầm dao phẫu thuật giơ lên, ánh mắt nhìn thẳng vào bọn họ nói "Từ bỏ việc giãy giụa đi, các ngươi trốn không thoát đâu."

"Cô nằm mơ!" Văn Tu đột nhiên nhảy lên ôm lấy viện trưởng "Tề Hoan! Anh đi nhanh đi! Đi tìm manh mối! Em ở lại chặn cô ấy!"

Tề Hoan ôm đầu người kinh ngạc nhìn Văn Tu đột nhiên chạy tới chặn lại viện trưởng, thật ra Văn Tu nói đúng, hai người ở lại đây thì đều phải chết, nhưng trong lúc này cũng không thể tìm được manh mối khác, trong lòng cậu cũng không có cách nào bỏ mặc một đứa trẻ vị thành niên như Văn Tu ở lại nơi nguy hiểm này.

Viện trưởng không ngờ rằng Văn Tu nhìn gầy gầy nhỏ nhỏ mà lại có sức lực lớn như vậy, trong một lúc cũng không thể giãy ra, nụ cười trên mặt cô biến mất rồi hừ lạnh một tiếng, lập tức trở tay dùng dao phẫu thuật sắc bén đâm vào cánh tay của Văn Tu.

Máu từ tay Văn Tu lập tức ào ào chảy ra, miệng vết thương sâu tới mức có thể nhìn thấy cả xương, Văn Tu ăn đau nên cánh tay không thể dùng sức bị viện trưởng đá một cái ngã ra đất.

"Đám thực tập sinh ngu ngốc….." Viện trưởng khinh thường nhìn Văn Tu ôm lấy cánh tay, lại quay người đi về phía Tề Hoan, ánh mắt dán chặt lên đầu lâu trên tay cậu giọng điệu ngạo mạn "Đem đầu người đưa cho ta, ta sẽ để các ngươi sống sót rời khỏi nơi này."

"Nếu tôi không đưa thì sao?" Tề Hoan vừa lui về phía sau vừa suy nghĩ cách đối phó.

"Vậy thì đừng trách ta tiễn các ngươi xuống địa ngục." Viện trưởng giơ dao phẫu thuật lên một lần nữa đâm thẳng vào chỗ trái tim Tề Hoan, cậu nhanh chóng lách về bên phải, dao phẫu thuật trực tiếp cắm vào tủ lạnh sau lưng cậu.

Tề Hoan còn tưởng rằng dao phẫu thuật đâm vào tủ lạnh sẽ bị gãy, nhưng hình như dao phẫu thuật là được làm từ vật liệu đặc biệt, dao đâm vào tủ lạnh cũng không bị cong, ngược lại tủ lạnh nhìn như là đậu hũ vậy bị rạch một đường vừa sâu vừa dài.

Viện trưởng thấy đâm không trúng liền rút dao phẫu thuật rồi điên cuồng chém về phía Tề Hoan.

Trong tay Tề Hoan ngoài đầu người thì chỉ còn một cái tua vít để mở khóa, căn bản không phải là đối thủ của viện trưởng, cậu chỉ có thể phán đoán hướng đâm của viện trưởng rồi tránh né mà thôi, nhưng sau khi chém vài nhát không trúng thì viện trưởng nổi giận, cô hét lên một tiếng rồi xông về phía Tề Hoan chém loạn xạ không hề có tính quy luật nào.

Tề Hoan trái né phải tránh nhưng thể lực càng ngày càng kém, hành động cũng dần chậm lại, lần này thật sự né không kịp nên cậu vội vàng giơ đầu người ra chắn trước ngực.

Xoẹt một tiếng, bình đựng bị chém vỡ, dung dịch fomalin ở bên trong chảy ra ngoài, viện trưởng thấy bình đựng bị hủy thì vẻ mặt hiện lên sự sợ hãi, nhưng ngay sau đó những đòn tấn công của cô càng thêm mạnh mẽ, trực tiếp nhảy tới trước mặt Tề Hoan giống như muốn đồng quy vu tận với cậu.

Tề Hoan không kịp trở tay bị viện trưởng nhảy tới đè xuống, đầu người trong tay cũng tuột ra lăn về một bên.

Dao phẫu thuật trong tay viện trưởng đâm mạnh vào con mắt Tề Hoan, hai tay Tề Hoan ôm lấy tay viện trưởng nhưng tiếc là cậu nằm phía dưới nên không thể dùng nhiều sức được,  hai người cứ giằng co một hồi, Tề Hoan chỉ có thể trơ mắt nhìn dao phẫu thuật cách mắt mình càng ngày càng gần.

Con dao phẫu thuật này rất đẹp, sống dao mỏng lại sắc bén, Tề Hoan có thể nhìn rõ ánh đèn chiết xạ trên thân dao, ánh sáng chói mắt chiết xạ dọc theo thân dao thành từng vòng tròn, không khó để tưởng tượng được rằng nếu dao phẫu thuật cắm vào mắt cậu thì có thể  sẽ xuyên qua cả đầu của cậu luôn. Khoảng cách ngày càng gần, tới khi chỉ còn cách khoảng 5cm, 4cm, 3cm….

còn 1cm thì Tề Hoan liền chấp nhận số phận mà nhắm mắt lại, cậu đã cố gắng hết sức, có lẽ vận mệnh đã định sẵn cậu phải chết, không thể thay đổi được.

Nhưng mà không có đau đớn như trong dự đoán truyền tới, trên mặt bị một loại chất lỏng ấm nóng nhỏ xuống, Tề Hoan đột nhiên trợn mắt nhìn lại phát hiện lưỡi dao cách mắt mình chỉ khoảng 5mm, thậm chí lông mi của cậu có thể đụng phải sống dao phẫu thuật.

"Anh Tề, anh không thể buông xuôi như vậy! Em còn đang chờ anh tìm được đáp án giúp em thông quan mà!" Là Văn Tu, hai tay cậu nhóc đang gắt gao giữ chặt hai tay của viện trưởng, vết thương trên cánh tay bị vỡ ra, máu chảy ra nhỏ xuống mặt Tề Hoan "Anh Tề, anh mau suy nghĩ lại đi!"

Tề Hoan ngây ngẩn cả người, không ngờ rằng cánh tay Văn Tu bị thương nặng như vậy mà vẫn còn tới giúp cậu.

Máu tươi trên mặt làm cậu bình tĩnh lại, phó bản này vẫn chưa kết thúc, chỉ cần cậu còn sống thì nhất định có thể thông quan.

Cậu nhìn khuôn mặt vặn vẹo ở phía trên, đột nhiên Tề Hoan có một suy nghĩ rất táo bạo, suy nghĩ này làm cho cậu cảm thấy lạnh cả người.

Chẳng lẽ người trước mắt này không phải là Amy, thi thể trong tủ lạnh mới chính là Amy? Nếu không thì không có cách nào có thể giải thích được tại sao Tina chết rồi mà trái tim của thi thể lại không cánh mà bay.

Nhưng giả thiết này lại có thêm vấn đề khác nữa.

Bây giờ các manh mối đang có đều chỉ về hướng các thi thể chết năm 1934, mà Amy đã làm việc tại bệnh viện tâm thần Phúc Âm từ trước năm 1934.

Nếu như Tina thay thế Amy làm bác sĩ thì tại sao lại không có ai phát hiện ra?

Có một bộ phận người làm trong bệnh viện tâm thần đã vào làm từ trước năm 1934, chỉ trong một đêm đồng nghiệp đột nhiên bị đổi thành một người khác chẳng lẽ bọn họ sẽ không nghi ngờ sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!