Điều này không có khả năng.
Theo manh mối trước mắt thì chỉ có viện trưởng là người có động cơ cắt đầu Tina, đầu người chắc chắn được giấu trong phòng làm việc của cô.
Phòng của viện trưởng rất gọn gàng, mà bình đựng đầu người có thể tích khá lớn, nếu đặt ở bên ngoài thì chắc chắn sẽ bị nhân viên làm việc hay lui tới phát hiện, trong phòng nhất định là có chỗ để cất đầu người.
Tề Hoan đi dạo quanh văn phòng một vòng, lại nhớ tới con mắt ở trên kệ lúc nãy.
Bộ phận cơ thể bị ngâm trong dung dịch lạnh lẽo, người bình thường sẽ không dám nhìn lại lần thứ hai, nhưng Tề Hoan giống như không cảm nhận được vậy.
Văn Tu run run ôm lấy bả vai tội nghiệp nói "Anh Tề, anh nhìn chằm chằm vào mấy thứ này mà không thấy sợ sao? Đừng nhìn nữa, chúng ta tới chỗ khác xem đi."
"Cái này có gì mà phải sợ, đến quỷ chúng ta cũng gặp rồi, đây chỉ là bộ phận của cơ thể thôi mà." Tề Hoan tiện tay đem bình đựng con mắt đưa cho Văn Tu, cậu nhóc sợ tới mức nhảy ra xa một mét.
Tề Hoan lắc lắc đầu, vừa định đặt nó lại chỗ cũ để đi thì đột nhiên thấy vách tường đằng sau kệ có chút kỳ lạ.
Mặt tường chỗ này giống như dày hơn so với những chỗ khác, Tề Hoan còn nghĩ là mình bị hoa mắt rồi, còn kêu Văn Tu tới xem, Văn Tu vốn đang sợ những bộ phận của cơ thể ở chỗ này nên căn bản không có dám nhìn kỹ trên tường, kết quả Tề Hoan vừa nói vậy thì cậu nhóc cũng phát hiện được mặt tường phía sau kệ đúng là dày hơn một chút.
Không đúng, thiết bị ở lầu bốn được lắp đặt rất kỹ càng tỉ mỉ, nhân viên lắp đặt không có khả năng sơ ý tới mức không san bằng mặt tường như vậy.
Kệ này có chút kỳ lạ, Tề Hoan nhíu mày, đem con mắt để lại chỗ cũ rồi cùng Văn Tu chuyển cái kệ qua chỗ khác.
Kệ này rất nặng, may mà có Văn Tu giúp đỡ, hai người vừa dịch kệ thì mặt tường phía sau cũng bị kéo ra theo.
Mặt tường phía sau này thì ra là bị dùng đinh đóng vào phía sau cái kệ nha!
Tề Hoan nghĩ thầm, quả nhiên đúng là như vậy, phía sau kệ có một cái hang nhỏ.
Hai người tiếp tục dời kệ ra, đến khi khe hở ở phía sau kệ đủ rộng cho một người đi qua thì Tề Hoan mới thấy được phía sau vẫn là một bức tường, nhưng trên bức tường đó có một cái hang nhỏ tối đen như mực.
Trong này chắc là đầu của Tina.
Vì để giấu đầu trong văn phòng, viện trưởng đúng là hao phí hết tâm tư, đục một cái hang ở trên vách tường sau đó lại quét vôi lên tấm ván gỗ rồi đóng cố định lại phía sau kệ, bởi vì hoa văn của tấm gỗ cũng khá giống với mặt tường nên có thể che giấu khá tốt.
Nhưng trên mặt tường lại gắn thêm một tấm gỗ, cho dù tấm gỗ có mỏng thì vẫn dày hơn so với mặt tường lúc lúc bình thường, người bình thường đều có thể thấy được mặt tường có độ dày khác nhau.
Vì vậy viện trưởng lại đặt các bộ phận cơ thể nhìn khá kinh khủng lên phía trên kệ, đó không phải là vì nghiên cứu khoa học, cũng không phải để dạy học, càng không phải là do sở thích kỳ quái của cô.
Đây chẳng qua là cách cô đánh lừa thị giác và tâm lý của người bình thường, do có các loại bình đựng che khuất nên người bình thường không chú ý tới chi tiết vách tường dày mỏng không đồng đều.
Tề Hoan nói xong thấy Văn Tu vẫn không hiểu thì tiếp tục giải thích "Thị giác giống như một sợi dây vậy, nếu như đặt hai sợi dây có chiều dài khác nhau trước mặt em thì chắc chắn em có thể phát hiện ra chúng không bằng nhau, nhưng nếu đem sợ dây hơi ngắn cất đi lại dùng cách khác bày ra, lại đem so sánh với một đầu của sợi dây dài hơn, trong tình huống không sử dụng công cụ đo lường nào thì em không thể trực tiếp so sánh chiều dài của hai sợi dây này, thậm chí sẽ còn cho rằng hai sợi dây này dài bằng nhau."
Tề Hoan đi vào cái khe giữa kệ và bức tường cẩn thận tìm trong cái hang "Mà viện trưởng lại đem dây thừng chia làm ba đoạn, từ mắt người đến bình đựng là một đoạn, bản thân bình đựng đã là một đoạn, từ mặt sau bình đựng đến mặt tường là một đoạn, ba đoạn làm khoảng cách càng thêm phức tạp, còn thêm là cái ván phía sau kệ rất mỏng, trong tình huống hai đoạn mắt nhìn có cảm giác sai lệch không lớn thì đại não rất khó để tiến hành so sánh, bình thường sẽ mặc định là chúng bằng nhau."
"Vậy tại sao cô ấy còn đem bộ phận cơ thể đặt vào trong bình đựng?" Văn Tu tặc lưỡi. Sau khi Tề Hoan đem ánh mắt so với sợi dây thì cậu nhóc mới hiểu được sự bí ẩn trong đó, nhưng mà cậu nhóc cảm thấy mình vẫn không theo kịp mạch não của Tề Hoan liền hỏi "Viện trưởng là một cô gái, đem bình đựng này đổi thành hoa cỏ thì càng phù hợp với thân phận của cô mà, cũng có tác dụng tương tự như vậy lại không làm cho người ta chú ý."
"Suy nghĩ của em cũng đúng nhưng viện trưởng lại muốn được đảm bảo hơn nữa, là cô tự làm hai tầng bảo hiểm."
"Người bình thường sẽ không chú ý tới độ dày của mặt tường ở phía sau kệ, nhưng vẫn luôn có người có sức quan sát rất mạnh, chỉ cần nhìn lâu một chút thì đại não có thể ý thức được rằng mặt tường có chỗ không đúng. Cho nên viện trưởng mới đem những bộ phận cơ thể nhìn rất kinh khủng kia đặt lên trên."
"Nhân viên khi vào văn phòng nhìn thấy những bộ phận cơ thể kia sẽ cảm thấy sợ hãi rồi lập tức nhìn qua chỗ khác, cố gắng không nhìn tới nó, như vậy càng khó chú ý tới bí mật ở mặt tường phía sau."
"Cho nên anh mới nói cô ấy đang lừa gạt thị giác và tâm lý của người bình thường." Tề Hoan tìm cả buổi cuối cùng cũng sờ tới một vật thể hình trụ trơn trơn ở trong hang, trong lòng vui vẻ lấy ra ngay lập tức.
Đây là một bình đựng trong suốt cao tầm 30cm, bên trong chính là đầu của Tina, nhưng bên trong bình đựng bị tóc dài quấn quanh, vốn không thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Tina.
Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc để quan tâm tới việc này, viện trưởng đi ăn cơm, chắc sẽ nhanh chóng quay về, bọn họ phải rời khỏi phòng trước khi viện trưởng trở về.
Hai người vừa xuống tới lầu ba, Tề Hoan tai thính nghe được tiếng bước chân quen thuộc từ cầu thang lầu hai vọng lên, tiếng bước chân vừa nhỏ vừa chậm, sắc mặt cậu cũng tái lại rồi, liền nắm lấy Văn Tu quay đầu chạy ngược về trong hành lang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!