Lại thêm một lần nữa mở mắt ra, cô nhìn ra cửa sổ, thấy trời đã ngả sang một màu đỏ cam chói mắt thì yếu ớt ngồi dậy.
- Công chúa, người tỉnh rồi.
- Tiểu Nha vui vẻ như thường ngày chạy vào đỡ cô đứng dậy.
- Đến lúc về rồi.
Kẻo phụ mẫu ta lại lo lắng.
- Cô cười dịu dàng như bình thường.
- Vâng.
- Tiểu Nha cười.
_____________________
- My My, con đây rồi.
Con làm ta lo lắng lắm đấy.
Để ta xem con có sao không??
- Hoàng Hậu vừa thấy cô về là hấp tấp chạy ra khám xét.
- Mẫu hậu, con không sao.
Mọi người bảo vệ con rất tốt.
- Hoàng My nắm lấy tay mẹ Thư cười nhẹ.
(Hoàng hậu cũng là mẹ Thư nha mọi người)
- Được rồi.
Con vào cung nghỉ ngơi đi.
Đứng ngoài này lâu kẻo dính phong hàn*.
Ta cũng phải về cung để Bệ hạ không làm to chuyện.
- Mẹ Thư thở phào, vẫy tay chào cô rồi quay lưng bước đi.
*Phong hàn: Phong là gió.
Hàn là lạnh.
Phong hàn là gió lạnh.
- Vâng.
- Cô vẫy tay với bóng lưng của mẹ Thư.
- Đi thôi.
- Cô vẫn một nụ cười dịu dàng.
____________________
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!