19.
Tạ Trường Thù khó hiểu nói:
"Không phải năm đó ta không cho ngươi ra ngoài sao? Ngươi tới đây làm gì?"
"Ngươi quản ta à."
Ta chột dạ giấu thuốc.
"Ta không quản thì còn ai quản!"
Tạ Trường Thù đoạt lấy thuốc, khó tin nhìn ta:
"Ngươi lại uống thuốc tránh thai à? Lúc ta làm hoàng đế, ngươi đã lén uống... Ta còn tự hỏi đã thành hôn 7 năm, sao không sinh được con, ngươi muốn để ta tuyệt hậu sao?"
Hắn nhìn chằm chằm thang thuốc kia, càng nghĩ càng giận:
"Tội cho ta năm đó còn tưởng rằng trượng phu kia của ngươi rất xấu xa, hoá ra ngươi ngủ với ta xong thì cũng uống sao?"
Ta không phục, nói:
"Ngươi còn hùng hổ dọa người à? Cứ như ngươi chịu uất ức lắm ấy! Ta nói ngươi biết, ta uống thuốc này đều là vì ngươi đấy!"
"Ta, ta..."
Hắn nói chậm lại:
"Lần trước ta đã bảo ngươi từ chối hắn."
Ta đang định cãi lại thì bắt gặp ánh mắt của hắn, bừng tỉnh nhận ra:
"Ngươi bảo ta từ chối... À, ngươi biết rõ đêm đó ngươi sẽ ngủ với ta, mà ngày đó ngươi còn giả bộ uất ức, không thấy mất mặt sao!"
Hắn ho nhẹ:
"Ta bảo ngươi từ chối rồi mà."
"Ngươi vừa khóc vừa gào, ta từ chối thế nào đây?"
Hắn đột nhiên kéo ta vào lòng, cúi đầu muốn làm chuyện phi lễ, ta lập tức đẩy hắn ra.
"Ngươi không định từ chối sao?"
Ta nhìn hắn, bỗng cười lạnh một tiếng:
"Ngươi cũng 31 tuổi rồi... Có thể so với thiếu niên 18 tuổi sao? Đừng làm trò hề nữa."
Tạ Trường Thù hít một hơi thật sâu, cắn răng mỉm cười, nói:
"Được, vậy bây giờ ta về thì c*̃ng sẽ có một tiểu cô nương 17 tuổi chờ đợi, ôm ấp yêu thương ta."
"Ngươi dám!"
Ta giữ chặt cổ tay hắn:
"Ngươi mà dám ra tay với ta lúc 17 tuổi vô tri thì ta sẽ giết ngươi đấy!"
Hắn đột ngột nhíu mày, hít một hơi khí lạnh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!