Chương 8: + Chương 12

12/01/2022

Edit: Nhật Nhật

Góc khoe tranh. Không biết tôi đã dí nó vào đâu chưa, nhưng mà tôi thích mấy bông hoa lòe loẹt kiểu này lắm :)))))

...

Login vào game, nhìn hai cái ổ gà vừa to vừa sâu cách mình không xa, thái dương Bạch Lê giựt giựt hai phát.

"Mấy người chơi này... Định làm cái gì đây..." Bạch Lê quay đi, vô thức nói ra miệng.

Cậu không nhớ mình có tạo module đào ao nuôi cá, mấy game thủ kia sao chưa gì đã đào ao trước rồi?

Hay là chờ những người chơi đó online, cậu bí mật quan sát một chút xem rốt cuộc là bọn họ nghĩ như thế nào đi. Chỉ khi hiểu được suy nghĩ của họ, cậu mới có thể căn cứ vào tính huống thực tế để thiết kế thêm đạo cụ.

Kiểu gì cũng cứu lại được.

Bên cạnh không biết từ lúc nào mà nhiều thêm một người.

"Lại gặp nhau rồi, [Lê Bạch]."

Người đến Bạch Lê chưa từng gặp qua, nhưng nghe giọng một cái là cậu nhận ra ngay. Bạch Lê nhìn khuôn mặt mới chỉnh sửa lại của Văn Tinh Diệu, hỏi: "[Yêu Tinh] à?"

Người này chắc là đã thấy vật phẩm "Thay hình đổi dạng" rồi.

"Ừ." Bạn mới liếc mắt một cái đã nhận ra mình, Văn Tinh Diệu vui vẻ mỉm cười. Khuôn mặt được chỉnh sửa lại trông cho bình thường, nay nhờ nụ cười đó lại trở nên không tầm thường.

Thấy Bạch Lê hoàn toàn không kinh ngạc về việc hắn đột nhiên chỉnh sửa lại dáng vẻ bên ngoài, Văn Tinh Diệu nghĩ một chút, trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng mình: "[Lê Bạch], cậu có phải là... Người thiết kế trò chơi này không?"

"Phát âm tên chỉ đổi ngược lại, còn là người đầu tiên đăng nhập vào game nữa, có hơi trùng hợp."

Nếu đáp án là khẳng định, vậy nhưng chỗ trước đó nghĩ không ra đều sẽ được khẳng định, tại sao đối phương lại quen thuộc với nhiệm vụ trong game như vậy, tại sao tối hôm trước, hắn chỉ thuận miệng đưa ra một đề nghị, ngày thứ hai mong muốn đó đã biến thành hiện thực rồi.

Bạch Lê không định giấu giếm chuyện này, mà cậu cũng nghĩ căn bản là chẳng giấu được bao lâu, vì thế dứt khoát gật đầu thừa nhận luôn: "Đúng, là tôi." Xong cậu lại giơ tay ra hiệu "Suỵt" một cái, "Nhưng mà anh nhớ giúp tôi giữ bí mật chuyện này ha, tạm thời tôi vẫn chưa muốn có quá nhiều người biết đến mình."

Thân phận bị Văn Tinh Diệu đoán được là chuyện đã nằm trong dự đoán của Bạch Lê, nhưng sau này trà trộn trong đám đông người chơi, khả năng bại lộ thân phận của cậu sẽ giảm xuống rất thấp.

Rõ ràng là một động tác trông vô cùng ấu trĩ, nhưng khi Bạch Lê làm thì lại rất tự nhiên, nhìn không có chút gì là miễn cưỡng. Trong nháy mắt, nội tâm Văn Tinh Diệu như có gợn sóng, hắn vô thức gật đầu, "À" một tiếng, xem như là đáp lại.

"Ha ha, cám ơn nhé, tôi biết anh sẽ đồng ý mà." Bạch Lê tiến lại, muốn vỗ vỗ vai đối phương, kết quả tới gần mới phát hiện, đối phương cao hơn mình những nửa cái đầu, cái tay mới duỗi ra được một nữa dùng tốc độ còn nhanh hơn rụt trở về.

Sao cậu lại quên mất không chỉnh lại chiều cao cho mình chứ, để cậu cao hơn một tí! Thực ra bên ngoài cậu cũng không phải dạng thấp, chỉ có thể nói là do [Yêu Tinh] quá cao thôi!

Văn Tinh Diệu làm bộ như không nhìn thấy gì cả, cúi đầu mở khu mua sắm trong game ra. Đương nhiên, từ góc nhìn của Bạch Lê, cậu hoàn toàn không nhìn ra đối phương đang làm gì.

Đứng tại chỗ một chốc, cả người Bạch Lê đột nhiên cứng đờ ra, đôi mắt hoa đào xinh đẹp cũng trợn lên.

"[Yêu Tinh], anh đang làm gì thế? !" Thậm chí vỡ tiếng luôn.

Bất cứ ai nhìn thấy tài khoản cá nhân của mình đột nhiên có một đống lớn tiền chuyển vào đều không thể giữ bình tĩnh được.

Cái "Tài khoản cá nhân" này cũng không hẳn là cá nhân trăm phần trăm, nhưng số tiền người chơi tiêu dùng trong khu mua sắm sẽ có 70% chảy vào ví của người thiết kế, hình dung như vậy cũng không sai lệch nhiều lắm.

Mới vừa nãy, Bạch Lê trông thấy hạn mức tiêu dùng của người chơi trong khi mua sắm đột nhiên tăng vọt. Mà lúc này trong game chỉ có cậu với Yêu Tinh thôi, cậu thì không phải rồi, vậy chỉ có thể là [Yêu Tinh] đang mua đồ.

"Tôi mua một ít đạo cụ." Văn Tinh Diệu hình như cũng không hiểu sao Bạch Lê lại hốt hoảng như vậy, hắn nói rất thản nhiên, trong lúc nói số lượng đạo cụ ấn mua vẫn không ngừng tăng lên. Còn nhân tiện khen một câu, "Cậu chăm chỉ thật đấy, một buổi tối mà làm được nhiều vật phẩm như vậy, không tồi."

Xem dáng vẻ này, nếu không phải vật phẩm bên trong khu mua sắm không giới hạn số lượng, chỉ sợ sẽ bị đối phương mua hết luôn mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!