2/03/2022
Edit: Nhật Nhật
...
Trưa nay, người chơi [Vảy Xám] mang một con heo rừng về thôn, lại không cẩn thận để nó xổng mất. Con heo rừng chạy loạn khắp làng khắp xóm, thân thể to như trái núi nhỏ của nó không khác gì xe ủi đất, không chỉ ủi sập nhà tranh của [Vảy Xám] mà nhà của mấy người chơi khác xung quanh cũng bị vạ lây.
Theo ước tính sơ bộ, có đến ít nhất mười nhà chịu ảnh hưởng trong vụ tai nạn này, nhà tranh nhỏ đều bị ủi sập.
Lúc ấy, có người chơi còn đang ngủ say như chết, bị heo rừng ủi sập nhà mới chịu tỉnh, vẻ mặt mê man ngồi giữa đống phế tích của căn nhà, hỏi những người khác: "Cái con vừa chạy qua là con gì thế, heo rừng hả?"
Người khác cho y một đáp án khẳng định: "Là heo rừng, một con heo rừng rất lớn. Người anh em, ông không bị sao chứ, vừa ngủ dậy hả?"
Có thể dậy được là tốt rồi, dù sao game nông trại cũng không có chuyện nhân vật tử vong, chỉ là trái tim nhỏ của bọn họ bị dọa đến mức đánh lô tô trong ngực, ngửi thấy mùi "khí thải" heo rừng để lại, nhất thời cảm thấy không dám tin vào cuộc đời.
Sao lại có heo rừng xuất hiện trong thôn bọn họ vậy...
[Vảy Xám] vẫn đang đứng tự kỷ trong sân nhà mình, nghe được ba tiếng đổ nát quen thuộc thì như bừng tỉnh khỏi giấc chiêm bao, nhanh chóng đuổi theo hướng heo rừng vừa chạy.
Vừa chạy như điên, y vừa nói với bạn bè xung quanh: "Mọi người nhanh tới giúp tôi bắt heo rừng lại với, nó chạy rồi! Con heo này lại còn ủi sập được nhà nữa, sức lực rất lớn, mau tới giúp tôi với a a a a!"
May mà người chơi ở khu dân cư bọn họ đều là người trong quân ngũ, sức chiến đấu cao, người chơi bị heo rừng ủi sập nhà hưởng ứng đầu tiên, không cần [Vảy Xám] nói đã tức giận đuổi theo sau. Còn những người chưa gặp phải tai vạ, nghe thấy động tĩnh cũng chạy ra, biết đại khái tình huống rồi thì lập tức gia nhập dào đội ngũ bắt heo, thề phải bắt được con heo này về.
Hai quyền khó địch bốn tay, con heo rừng đang chuẩn bị chạy ra khỏi khu dân cư của bọn họ thì bị chặn lại, một đám người dùng nông cụ cùng vũ khí tiện tay ngáng chân con nó, còn có người không biết móc đâu ra sợi dây thừng, nhờ sự giúp đỡ của những người khác, trói gô con heo lại.
Chờ [Vảy Xám] thở "Hồng hộc" đuổi được đến nơi, con heo rừng to như trái núi nhỏ này đã một lần nữa mất khả năng hoạt động. Nghĩ đến nhà tranh nhỏ bị ủi sập của mình, [Vảy Xám] tức giận đấm con heo một trận, đánh cho nó tru tréo không ngừng, tiếng kêu thảm thiết vang đến tận trời, kéo tới cả những người đang ở rất xa.
"Được rồi, [Vảy Xám], em đừng động tay động chân nữa, mang con heo rừng này về đi đã, sau đó lại đi xem tình huống từng nhà." [Bé Điệp] đứng ra khuyên một câu.
Cô xem như khá may mắn, tuy ở ngay cạnh nhà [Vảy Xám] nhưng hướng chạy của heo rừng ngược lại với hướng nhà cô, cho nên căn nhà không bị dính chưởng. Lúc trước cô còn có chút ghen tỵ chuyện [Vảy Xám] bắt được một con heo rừng lớn như vậy, bây giờ thì hoàn toàn không còn chút ước ao nào nữa hết. Một con heo rừng lớn như vậy, điên lên quả thực không khác gì vũ khí hạng nặng, này mà thành thú cưng, nhỡ gây tai họa gì, [Vảy Xám] mà làm chủ nhân của nó, còn không phải bồi thường tới chết à?
Quả thảm!
[Vảy Xám] và [Bé Điệp] liếc nhau một cái, chỉ cần đúng một giây [Vảy Xám] đã đọc ra được suy nghĩ trong lòng [Bé Điệp] lúc này, biểu cảm tức giận trên mặt y cứng lại, suýt chút nữa là "Oa" một tiếng bật khóc, y khổ quá mà, ai biết được, chuồng heo như vậy không nhốt được heo rừng chứ?
Tức phát điên, y hung hăng trừng con heo rừng một cái, từ trong ba lô lấy ra chút nước ép cỏ gây tê cuối cùng của mình, dùng sức vạch mõm heo rừng ra, tống vào. Đây chính là nước ép đậm đặc đấy, con heo này ít nhất cũng phải hôn mê bất tỉnh đến 11 – 12 giờ tối!
Chờ heo rừng thôi không giãy giụa nữa, [Vảy Xám] vội vàng nhét cái con chỉ biết gây họa này vào trong ba lô.
Không thấy heo rừng nữa, những người tới giúp bắt heo cùng đám đông tới hóng hớt đều quay sang, nhìn về [Vảy Xám].
"Chuyện này là thế nào đấy chú em, cậu tóm được con heo điên kia ở đâu vậy, chạy giỏi dữ!"
"A a a, nhà của tôi, sáng nay tôi vừa mới nâng cấp nhà nhỏ thân yêu của mình xong, thế mà chưa gì đã sụp rồi, [Vảy Xám]! Ông phải đền tiền nhà cho tôi!"
"... Đừng có nói đến nhà, ruộng của tôi bị đạp cho nát tươm cả rồi, tôi vừa mới gieo dâu tây nữa chứ! May mà đồ trong nhà tôi không nhiều, còn chưa kịp trang trí lại..."
"Oa! Heo rừng! Heo rừng sống nguyên! Chú em, heo này chú bắt được ở đâu đấy, còn không, tôi cũng muốn đi bắt một con!"
"Thôi đi người, bắt thêm một con nữa, nhà bọn tôi lại sụp nữa thì sao, thôn này là do tất cả mọi người cùng nhau chung tay chung sức, vất vả xây dựng lên đấy, người làm ơn làm phước, buông tha cho cái làng này đi!"
"Thôi thì chuyện đã rồi, nhưng xem ra con heo rừng này không thể để lại nuôi được rồi. [Vảy Xám] ông tính làm gì với nó đây?"
Vấn đề này thành công hạ gục [Vảy Xám], trước đó, y luôn tính nhẩm trong đầu, xem mình phải đền bao nhiêu tiền, giờ đột nhiên nghe có người hỏi tính toán tiếp theo của mình với con heo rừng này thì không khỏi trợn mắt ngây ra, suýt chút nữa không kịp phản ứng.
"Hả? Con heo rừng này á... Tạm thời tôi sẽ không thả nó ra. Mọi người muốn hỏi thịt nó đúng không? Không không không, tôi không định ăn nó đâu, tôi sẽ nghĩ cách, nghĩ thêm một chút..."
Giận thì giận thật, nhưng không nỡ thì vẫn không nỡ. Tốt xấu gì cũng là do chính tay mình vất vả mới bắt được, lại là con heo rừng độc nhất vô nhị trong game, cho dù nó có ủi sập nhà của mấy người, đạp hư ruộng của mấy người, cần bồi thường y nhất định sẽ bồi thường. Nghĩ đến đó, [Vảy Xám] không khỏi cảm thấy vui mừng, trong game có bán nhà ở, hơn nữa giá cũng không mắc, nhà ngói đắt nhất cũng chỉ có 25 tinh tệ thôi, còn đồ dùng trong nhà, muốn mua mới toàn bộ thì cũng phải tốn một mớ kha khá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!