Chương 6: (Vô Đề)

Dung Ngọc cúi đầu nhìn tay hai ta đan chặt vào nhau, nhẹ nhàng cười:  

"Hựu Hựu… tay này, nàng phải nắm thật chặt đấy nhé."

Ta cúi đầu nhìn một cái, còn đung đưa khoe khoang:  

"Nắm chặt lắm rồi còn gì!"

Nhớ tới bộ dáng nhỏ nhen hay ghen ban nãy của Dung Ngọc,  

ta liếc mắt nhìn quanh, xác định không ai thấy, khẽ nhón chân, hôn nhẹ lên má hắn một cái.

"Thế là đủ rồi ha, đừng có được đà lấn tới, đang ban ngày ban mặt đấy."

10

Gần tới kỳ thi khoa cử,  

kinh thành bỗng rộ lên tin đồn:  

chủ khảo năm nay sẽ đổi từ Trưởng công chúa sang Thế tử Chiêu Vương.

Nghe tin ấy xong, ta trằn trọc cả đêm, không tài nào chợp mắt.

Nhìn chằm chằm vào màn giường đen sẫm,  

ta khẽ gạt tay Dung Ngọc đang đặt nơi hông, định xuống giường thay y phục.

Chỉ mới vừa nhúc nhích, thân thể hắn đã áp sát lại.

Không ngủ được?  

Hơi thở hắn lướt qua tai ta, giọng khẽ như thì thầm.

Đã đánh thức Dung Ngọc, chuyện phía sau… khó tránh khỏi.

Ta vừa bắt lấy tay hắn, vừa bất đắc dĩ nói:

"Dung Ngọc, tướng công, tổ tông của ta ơi, tha cho ta một chút đi— mai ta còn phải luyện võ…"

Tay bị ta giữ chặt, hắn liền cúi đầu cắn nhẹ lên cổ ta:

"Đã định bỏ thi rồi, còn luyện võ làm gì?"

Da cổ mềm bị cắn, cả người ta rùng lên.  

Ta xoay mặt nhìn hắn:

Sao chàng biết?

"Ai làm chủ khảo, thì tú tài kỳ này sẽ thành môn sinh của người ấy. Nàng cam tâm trở thành đảng phái dưới trướng Dung Lệ sao?"  

Giọng Dung Ngọc trầm thấp.

Nghe xong lời ấy, lòng ta lạnh như rơi xuống vực sâu.  

Chủ khảo… thực sự là Thế tử Chiêu Vương?

Dung Ngọc chậm rãi nói tiếp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!