16
Nữ đế đăng cơ, vạn vật đổi thay.
Mùa thu năm sau, chính là khoa cử đầu tiên dưới triều Tân Hoàng.
"Ban đầu, chúng ta vốn là môn sinh của Tiên đế. Nay khoa cử bị trì hoãn, lại thành môn sinh của Bệ hạ. Thế có tính là họa phúc tương sinh không?"
Ta hỏi tiểu thư.
Sau khi đoạt giải trạng nguyên văn khoa,
nàng được trọng dụng, bổ nhiệm vào Hộ bộ.
Hiện giờ bên tay trái nàng là một đống hồ sơ chất cao như núi,
bên tay phải là công văn tấu sớ xếp thành từng chồng nhỏ.
Nghe ta hỏi vậy, nàng không nhịn được bật cười:
"Là vì ngươi nên mới hóa phúc."
"Ta nào dám nhận công lao ấy!"
Ta giả bộ rón rén, hai ngón tay đi như bộ hành, nhích lại gần đống tấu chương,
"Vậy cô có thể vì chút tình cảm bằng hữu, xếp công văn của Binh bộ lên cao một chút không, chỉ một chút, một chút xíu thôi…"
Nàng dùng bút gõ nhẹ lên tay ta, không nể nang nói:
"Ngươi bảo Vương gia của ngươi mau chóng phê công văn Hộ bộ, ta mới có thể"mở cửa sau
"cho Binh bộ. Không thì… khỏi nghĩ!"
Ta ôm bàn tay bị gõ đau, bĩu môi, quay đầu chuồn lẹ.
Vừa bước ra khỏi cổng lớn,
liền nhìn thấy hung thủ gây họa.
Dung Ngọc!
Ta giận dữ nhào tới:
"Chàng giữ công văn của Hộ bộ, khiến Binh bộ bị kẹt, ta với chàng hôm nay không xong đâu!"
"Tạ Đại nhân bớt giận."
Dung Ngọc cười, ánh mắt hạ thấp xuống bụng ta, dịu giọng:
"Có thai rồi, nóng giận quá sẽ ảnh hưởng không tốt tới đứa nhỏ."
"Vậy chàng đừng làm mấy chuyện khiến ta phát cáu nữa!"
Đã làm đến thân vương rồi,
vậy mà chẳng hiểu đạo lý
"năng lực càng lớn, trách nhiệm càng cao",
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!