Chương 32: (Vô Đề)

Một hàng xe dài nối đuôi nhau rời khỏi thành phố T.

Không khí u ám bao chùm đoàn xe, tâm trạng ai cũng nặng nề vì người thân, hàng xóm của họ mới đây còn vui vẻ nói chuyện giờ người ở kẻ đi, có ai mà không cảm thấy chua xót trong lòng?

Thời kì hưng thịnh của loài người đã suy tàn, con người từ kẻ săn mồi đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn trở thành kẻ bị săn.

Cuộc sống người người đảo lộn, họ buộc phải thích ứng hoặc là tất cả họ đều sẽ chết..

"A Ngôn lái xe lên phía trên đi"

Hắn gật nhẹ rồi đem xe lái lên phía đầu hàng, lướt qua những chiếc xe khách chật ních người hắn có thể thấy khuôn mặt ảm đạm, bất lực của những người còn trên xe.

Bản thân hắn nếu không được biết trước mọi thứ thì hẳn sẽ như họ, những thế hệ con người luôn sống trong hoà bình giờ đây phải đối mặt với sự khốc liệt của thứ còn đáng sợ hợn chiến tranh nhiều lần.

"Chúng ta nên tới thành phố Q, nơi đấy gần đây nhất"

Hoàng Anh thấy chỉ huy của mình dở bản đồ ra liền ra ý kiến, lúc này mà còn phải dơ tay xin phát biểu ý kiến thì họ sẽ thành thức ăn cho lũ xác sống mất

Duẫn Ngôn đi song song với một chiếc xe khác, thuận tiện để Huỳnh Giang ngồi phía trong trao đổi với những người trong xe bên cạnh.

[Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ Giải Cứu nhân vật phản diện Huỳnh Giang

Nhận: 2000 điểm tích lũy, 100 điểm hệ thống cùng dị năng mới]

Dị năng mới?

[Trong kho hàng đã xuất hiện thẻ dị năng, kí chủ có thể thử thách nhân phẩm của mình để nhận được dị năng mới.

Hên thì ra các dị năng có tích công kích cao, xui thì cũng không có vấn đề gì]

... Còn thử thách cả nhân phẩm, năm ngoái đi chùa cầu may nghe bảo năm nay là năm hạn của hắn.

Hoá ra là tờ giấy đó lại có thể bói ra chuẩn như vậy

Hắn là xui tận mạng!! Còn nhân phẩm cái con khỉ gì nữa chứ! Người ta thì sống lại vào thế giới không phải hiện đại thì cũng là cổ trang.

Không phải đại boss, minh tinh thì cũng là học sinh, giáo viên.

Còn hắn thì sao? Xuyên vào mạt thế, làm pháo hôi chưa làm ăn được gì đã bị đánh gần chết, gây thù chuốc oán với nam chính nữ chính...

Còn ai có thể xui hơn hắn?

Cái khối thân thể này chỉ thiếu nước là bị bệnh nan y nữa thôi là hết bài.

"A Ngôn! Sắp đâm vào xe phía trước rồi kìa!"

Huỳnh Giang đem hắn đang oán trách phận lay tỉnh.

Lúc này hắn mới tỉnh mộng, đem xe kéo dài khoảng cách với chiếc xe đi trước, mém xíu thì đem cái xe yêu dấu thành kẻ tàn tật rồi!

Cậu làm sao đấy?

Hả.. không sao

Duẫn Ngôn chuyên tâm đem xe lái theo đoàn người.

Cứ như vậy mà đi đến tận tối hôm sau mới dừng lại nghỉ chân tại trạm dừng chân, tiện lấy thêm lương thực và đổ thêm xăng cho mấy cái xe.

Hắn mệt mỏi đem đầu dựa lên vô lăng, cái lưng của hắn sắp đi đời rồi vì ngồi quá lâu rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!