Chương 11: (Vô Đề)

[Hệ thống đã hoàn thành nâng cấp! Ký chủ yêu dấu dạo này có khoẻ hay không?]

Sắp chết đến nơi

Hắn đã phải chịu đựng sự tra tấn âm thanh từ vị phản diện một suốt mấy ngày nay, giờ đây còn có thêm một cái hệ thống lắm chuyện không kém thì chả là sắp chết chứ còn là gì?

[Ngài muốn nghe tính năng mới của hệ thống không ký chủ?]

Nói đi

[Hệ thống cấp hai xin hân hạnh được giới thiệu những tính năng đặc biệt của mình!

Cập nhật thêm thông tin trong cẩm nang xác sống

Nâng cấp hệ thống cửa hàng vật phẩm lv1

Thu thập điểm tích lũy từ xác sống được ký chủ ban phát cho cái chết]

... Thế thôi à

[.........] Sao ký chủ im lặng vậy, ký chủ làm ta sợ đó.

Chỉ có vậy?

Hệ thống cảm thấy không ổn, nếu giờ nó có thực thể thì ký chủ hẳn sẽ thấy nó tuôn mồ hôi như suối.

Trước đây là nó đa cấp cho đỡ bị chửi thôi, chứ tính năng hệ thống chỉ có thể giới hạn ở mức đó, phải giữ cho những lần lên cấp tiếp theo chứ!

"Tạm được, lát nói chuyện với mày sau"

Hệ thống thở phào nhẹ nhóm rồi offline, cả đoàn người đã đi được vài ngày đường, vì đoạn đường từ đây đến thành phố K có khá nhiều xác sống nên đi có chút chật vật khi phải vừa đi vừa giết xác sống mở đường.

Đã quá nhiều ngày phải chịu tra tấn tai từ Huỳnh Giang, vừa thấy thành phố lớn ngay trước mắt thì Duẫn Ngôn cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, cuối cùng cũng kết thúc chuỗi ngày đầy đau khổ.

Hăm hở lái xe tới cửa vào nhưng đâu có dễ dàng như vậy

"Đóng hai phần ba số lượng lương thực các người có rồi mới được vào!"

Duẫn Ngôn nhíu mày, đúng là hắn không thiếu lương thực nhưng hai phần ba thì chẳng phải triệt đường sống hay sao?

Cho dù muốn quản lý mọi người triệt để thì cũng phải để họ đường sống chứ, các người đi ăn cướp hợp hơn là đi thu phí đấy!

"Tấp xe gọn qua một bên, tôi đến nói chuyện"

Huỳnh Giang nói thì hắn liền làm theo, dù sao người ta cũng quen thuộc nơi đây hơn.

Nếu giảm được chút đỉnh thì tốt, chứ hắn tiếc đống đồ ăn mà hắn đổ mồ hôi, sôi nước mắt lấy được lắm, không thì thà hắn lượn lẹ qua chỗ khác còn hơn.

Không làm mà đòi có ăn thì hắn xiên phóng lợn vào họng nhá, đừng nhờn với hắn.

Duẫn Ngôn nhìn Huỳnh Giang nói chuyện với những người kia.

Đối với hắn thì vào cũng được, mà không được vào cũng chẳng sao, hắn không ngại cùng em xe yêu quý đi bôn ba khắp chốn, diệt xác sống rồi tiến hoá nhờ kháng Virus.

Nhìn nam nhân sau khi nói chuyện liền có chút không vui đi vào xe, đóng cái rầm làm mọi người giật mình còn hắn thì khẽ oán trách một câu, bé cưng của hắn mà đối xử thô bạo như vậy.

"Làm sao vậy lão đại?"

"Họ nói tôi đã được báo tử, thứ duy nhất chứng minh thân phận lần đấy đã để rơi trên xe của bọn A Tú"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!