Người ta thường nói, cuộc sống vào năm cuối cấp ba rất nhàm chán, ngoài học ra thì cũng chỉ có học, các bài thi nối tiếp nhau, các câu hỏi lần lượt được trả lời, ai nấy đều nín thở chờ đợi, như thể trước mắt chỉ còn lại thắng lợi, rồi lại như bóng tối kéo dài không điểm cuối.
Trước đây Tống Kinh Hi luôn cảm thấy năm cuối cấp ba của mình sẽ không giống như người khác, bởi vì khi đó cô không có nhiều lý tưởng cao đẹp, đạt điểm cao thì tốt, nhưng nếu không vào được trường tốt thì vẫn còn nhiều con đường khác cho cô lựa chọn.
Song bây giờ suy nghĩ và hoàn cảnh của cô đã thay đổi, cô không có nhiều con đường để lựa chọn và cũng không muốn đi theo những con đường lộn xộn đó. Cô muốn trở thành một con người trưởng thành toàn diện, bắt buộc phải chạy nước rút.
Vì vậy, mục tiêu đầu tiên của cô là thi vào một trường đại học tốt.
Sau khi lớp mười hai bắt đầu, cô thực sự đã thu vén tâm tư, hay nói cách khác là cô đã không còn dành nhiều tâm tư cho chuyện gì nữa.
Trước kia đi mua sắm vui chơi là niềm vui thú của cô, bây giờ giải thêm một đề kiểm tra đã trở thành chuyện cô hy vọng sẽ làm được nhiều hơn thế.
Sự thay đổi này có hơi thái quá, cô cũng biết điều đó, nhưng cô quá nóng lòng muốn thay đổi.
Cô mong là sẽ nhanh chóng vượt qua khoảng thời gian một năm này, đồng thời cũng hy vọng khi Chu Hoài Ngạn trở về, cô có thể trở thành con người mà mình mong muốn nhất.
Nhưng những ngày cách xa mỗi người mỗi ngã, thỉnh thoảng cô cũng sẽ cảm thấy chán nản và hụt hẫng.
Bởi vì khi bước chân về nhà cô không còn nhìn thấy bánh ngọt và đồ uống mà Chu Hoài Ngạn mua cho cô nữa, cũng không thể giả vờ ấm ức để bắt anh chạy đông chạy tây mua cho cô. Thậm chí cũng không thể gặp anh ở nhà hay đi theo sau lưng anh tán gẫu.
Tuy rằng anh rất quan tâm cô, thường xuyên gửi tin nhắn và gọi điện thoại cho cô, thi thoảng còn gửi một ít quà từ xa về. Nhưng anh quá bận rộn, cũng quá xa xôi, thế nên việc quay về thăm cô đã trở thành một chuyện xa xỉ.
Thời gian thấm thoát trôi qua, kỳ thi tuyển sinh đại học cũng đang dần đếm ngược, ở trên bảng đen liên tục có lời nhắc nhở các bạn trong lớp.
Trong chớp mắt, một học kỳ đã trôi qua, học kỳ mới lại đến.
Hôm nay, Chủ nhật.
Kỳ thi tuyển sinh đại học đang đến gần nên Chủ nhật cũng không phải là ngày nghỉ ngơi gì, Tống Kinh Hi hẹn nhóm Hứa Thanh cùng đến thư viện học bài.
Cô là người đến muộn nhất, Hứa Thanh, Trình Tiếu Khải và Chu Tự Nam đã có mặt, hơn nữa còn giữ chỗ cho cô. Từ học kỳ này cô đã trở nên thân thiết với Trình Tiếu Khải và Chu Tự Nam, bốn người họ thường xuyên hẹn nhau đến thư viện để học hỏi và giám sát lẫn nhau.
Trong suy nghĩ của Tống Kinh Hi thì hai người này cũng là bạn của cô.
Cô vừa mới ngồi xuống, Chu Tự Nam đã đẩy ly cà phê mà cậu ta tiện thể gọi cho cô qua. Tống Kinh Hi quen tay nhận lấy rồi nói tiếng cảm ơn, sau đó nhanh chóng mở bài thi ra, lao vào biển chiến thuật câu hỏi.
Cả buổi sáng, không ai trong bốn người làm phiền đến ai. Tới gần giữa trưa Tống Kinh Hi mới đặt bút xuống, vươn vai duỗi lưng.
Giải đề nhiều đến mức đầu óc có chút ngơ ngẩn, cô lấy điện thoại ra chơi một lúc, liếc nhìn thời gian thì cảm thấy Chu Hoài Ngạn chắc vẫn chưa ngủ, bèn gửi tin nhắn cho anh.
[Trong khi có người chuẩn bị đi ngủ thì có người vẫn đang múa bút.]
Chu Hoài Ngạn trả lời rất nhanh: [Em học ở nhà à?]
Tống Kinh Hi: [Em đến thư viện với các bạn cùng lớp.]
Sau khi gửi tin nhắn, cô còn chụp ảnh bàn học.
Chu Hoài Ngạn: [Đi với bạn học nam?]
Tống Kinh Hi thoáng khựng lại, mở tấm ảnh mình vừa chụp ra. Chu Tự Nam đang ngồi đối diện cô, vừa rồi cô chỉ tiện tay chụp một bức ảnh nên cũng không phát hiện ra tay cậu ta dính vào trong đó.
Tống Kinh Hi biết suy nghĩ của Chu Hoài Ngạn, anh là đang đề phòng cô yêu đương vào thời điểm mấu chốt này, nhưng cô nào có tâm tư đó.
Có điều bây giờ cũng đang rảnh rỗi, cô cố ý trả lời: [Bạn học nam không được ạ?]
Chu Hoài Ngạn: [Có một số điều anh không muốn nói lại lần thứ hai.]
Tống Kinh Hi: [Em biết em biết, không được yêu đương, kỳ thi tuyển sinh đại học mới quan trọng nhất, em biết hết.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!