Mùi thuốc tràn ngập, hơi nước hầm hập, sắc mặt Sở Vân Khinh tái nhợt từ trong dục phòng (phòng tắm) đi ra, Nhược nhi vội vàng lên đón, "Tiểu thư, thế nào?"
Sở Vân Khinh phất tay một cái, "Đem Sơ Ảnh đỡ lên giường, ngủ thêm hai ngày liền không có việc gì."
Nhược nhi thở phào một cái, bỗng cau mày nói, "Nhị tiểu thư, nếu như phu nhân biết Sơ Ảnh tỉnh lại tự nhiên sẽ hoài nghi."
Sở Vân Khinh cười nhạt, "Bây giờ nàng có bạc còn lấy được phương thuốc bí truyền, đưa vào trong cung ắt phải được Thái hậu và các nương nương trong cung xem trọng, giờ phút này chính là lúc nàng đắt ý nhất, chúng ta cần gì phải để ý nàng mất hứng biết Sơ Ảnh tỉnh lại?"
Nhược nhi nhẹ giọng cười một tiếng, "Nô tỷ hiểu, không bằng nói với nha hoàn bên ngoài một tiếng, Sơ Ảnh tỷ tỷ không được, tiểu thư đau lòng sinh bệnh, bệnh này, càng ngày càng nghiêm trọng?"
Sở Vân Khinh hứng thú khẽ gật đầu một cái, Nhược nhi lại nói tiếp, "Mấy ngay nay trong phủ rất an tĩnh, nghe nói Đại công tử trở về, hắn thích yên tĩnh, ngay cả trong viện phu nhân cũng yên lặng rất nhiều, chỉ là mấy ngay nay phu nhân đều cùng lão gia đi vào cung, chắc là chúng ta có thể sống yên ổn mấy ngày."
Đại công tử?
Hai mắt Sở Vân Khinh híp lại không nghĩ đến nó, "Lão gia đi vào cung thật không? Vậy hãy nhanh -----"
Mùi đàn hương nhàn nhạn quanh quẩn, hôm nay Vĩnh Thọ cung có chút hơi náo nhiệt, Thái hậu Ngụy Trinh Nhiên mặc một thân cung trang màu đạm, mặc dù đã bốn mươi tuổi, trên mặt lại rất ít nếp nhăn, trên đầu chỉ dùng một cây trâm ngọc vấn lên, nụ cười dịu dàng, mộc mạc nhưng không làm mấy vẻ cao quý, từ ai nhưng không làm mấy uy nghi.
Mấy người đang ngồi trong đại sảnh, ánh mắt Ngụy Trinh Nhiên quét qua trên người bọn họ, dừng lại ở áo bào đen trên người Tiêu Triệt.
"Triệt nhi, nghe nói mấy ngày trước ngươi có tới quỳnh hoa yến, sắp đến ngày tuyển tú, ngươi đã để tâm đến cô nương nào chưa?"
Khuôn mặt Tiêu Triệt lãnh ngưng (đông lại), nghe vậy liền thu lại ánh mắt cung kính trả lời, "Làm phiền Thái hậu quan tâm, đại ca và nhị ca còn chưa có nạp phi, Triệt không vội."
Lời vừa nói ra Tiêu Thanh ngồi bên cạnh Tiêu Triệt liền cười, "Ngươi được đấy Tam đệ, Thái hậu thiên vị hỏi ngươi trước, người lại lôi chúng ta ra." Hắn quay đầu nhìn về phía chủ vị, "Thái hậu, tính tình Tam đệ này chỉ sợ là còn phải dựa vào người chọn cho hắn một vị Vương phi, theo ta thấy, tiểu thư Tả tướng phủ cũng không tệ ----"
Ngụy Trinh Nhiên cười dần dần sâu, "Là nha đầu Yên Nhiên, lại nói khi còn nhỏ đã có tình ý, nếu như Triệt nhi thích ----"
"Thái hậu, Cố cô nương cũng tốt, chỉ sợ là Tam ca không thích, người đừng sốt ruột, dù sao tuyển tú cũng sắp đến, đến lúc đó mấy vị cũng đều muốn nạp phi."
Nói chuyện là Ngũ hoàng tử Tiêu Lăng, hắn còn chưa được phong Vương, bây giờ vẫn ở tạm trong cung, cũng là người thường đến nơi của Thái hậu nhất. Quỳnh_ỉn
- Diễn Đàn Lê Quý Đôn
Ngụy Trinh Nhiên gật đầu một cái, "Đúng rồi, các ngươi cũng đã lớn, chê lão nhân gia ta dài dòng, nếu là ở tuyển tú sao mấy người các ngươi không cho người đến nói với ai gia một tiếng, vậy liền chờ tuyển tú, đến lúc đó một đạo thánh chỉ của phụ hoàng có ngươi ban xuống, không theo cũng phải theo, biết chưa?"
Tiêu Triệt khẽ vuốt cắm, trên mặt không có một biểu tình.
Tĩnh vương Tiêu Li và Minh vương Tiêu Minh nghe vậy cũng có một chút biểu tình nhỏ, Tiêu Cấp một thân hoàng sam (màu vàng) ngồi ở dưới cùng, ánh mắt Thái hậu căn bản không có dừng lại trên người hắn, vốn là hắn đã thành thói quen, nhưng giờ phút này hắn vẫn đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể nói chuyện trước mặt Thái hậu.
"Thái hậu, phu nhân Binh bộ Thượng Thư cầu kiến."
Lúc Tiêu Cấp đang suy nghĩ liền có người tới, Cố Tú Cầm thấy mấy vị Vương gia đều ở cùng một chỗ với Thái hậu, trong lòng càng thêm vui mừng, nếu có thể chiếm đươc tâm của Thái hậu, có thể tình cờ xác định quan hệ với mấy vị Vương gia.
"Nô tỳ bái kiến Thái hậu, Thái hậu thiên tuế."
Mặt Cố Tú Cầm đầy ý cười, Thái hậu cũng biết vì sao nàng đến, "Lâu ngày không thấy ngươi đến, lần này mang tới vật tốt gì?"
Mấy người Tiêu Triệt đến nửa ngày, thấy Cố Tú Cầm và Nguyên Trinh Nhiên có chuyện phải nói liền đứng dậy cáo từ, thân thể Tiêu Cấp nhỏ nhất, hắn đi ở cuối cùng chỉ nghe Cố Tú Cầm cười nói, "Nô tỳ đặc biệt mời sư phụ trong nhà vì Thái hậu người nghiên cứu ra một công thức, nhất định có thể làm cho người..."
Tiêu Cấp nhếch miệng, người trong cung Thái hậu nửa phản ứng cũng không có, rõ ràng là không để hắn trong mắt, hắn nhìn mấy đạo bóng dáng trước mặt chân mày khẽ động.
"Tam ca!"
Tiêu Triệt nghe thanh âm của hắn, cũng không dừng bước lại, sắc mặt Tiêu Triệt quýnh lên vội vàng đuổi theo, cho đến khi hai người rời khỏi Vĩnh Thọ cung, bốn bề vắng lặng hắn mới mở miệng, "Lúc nào thì nàng mới vào cung?"
Dĩ nhiên là Tiêu Triệt biết hắn nói đến ai, ánh mắt của hắn trầm xuống, cũng không nói chuyện.
Tiêu Cấp nhìn Tiêu Triệt hai mắt chợt sáng lên, vừa rồi sắc mặt vạn năm không đổi của người trước mặt chợt chuyển sắc, mà hắn, vừa vặn có thể nắm lấy thời khắc này, "Hoặc là, ta viết một phong thư, ngươi giúp ta đưa cho nàng có được không!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!